Thân
làm chuyện tốt, miệng nới lời tốt, tâm tồn thiện niệm, đó chính là “tam
hảo”. “Tam hảo” này sẽ giúp chúng ta quyết định con đường nên đi khi
gặp ngã
rẽ giữa tốt và xấu. Vì thiện ác hữu báo, không phải không báo, mà là
chưa báo.
Con
người có ba thứ rất quan trọng: Thân thể, có thể làm chuyện tốt hoặc
chuyện xấu; miệng, có thể nói lời hữu ích hoặc xằng bậy; tâm, có thể
sinh thiện niệm
hoặc tà niệm. Ví như cũng là nắm đấm, ta đánh người một quyền là xấu;
nhưng người đấm lưng cho ta lại là việc tốt. Còn như nói về tiền, có
tiền sạch, cũng có tiền tài bất chính.
Cổ
nhân từng giảng, không được tạo ác nghiệp; thiện nghiệp mới có thể giúp
người lên thiên đường, tạo ác nghiệp chỉ thể hạ địa ngục, con người
được thăng
thiên, hay bị giáng hạ địa ngục, đều là tùy vào niệm đầu của chúng ta
mà ra.
Cái
gọi là “tam hảo chi gia” chính là chỉ thân, khẩu, ý. Thân làm chuyện
tốt, miệng nói điều tốt, tâm tồn thiện niệm chính là “tam hảo”. Phía
trước có hai
con đường, một con đường thiện, một con đường ác, chúng ta đến ngã ba,
nên chọn đường nào, “tam hảo” này sẽ giúp chúng ta quyết định con đường
nên đi.
Có
người còn hoài nghi về quan hệ nhân quả thiện ác. Vì có người làm
chuyện tốt lại không thấy phúc báo, làm chuyện xấu vẫn vinh hoa phú quý.
Tuy nhiên, đó
chính là nhân quả, người này làm chuyện xấu, nhưng có nhân duyên phú
quý nên có nhiều tiền gửi ngân hàng, bạn không thể không cho họ lấy. Còn
bạn làm việc tốt, tại sao chưa có phúc báo, đó là vì bạn đang mắc nợ,
làm người tốt thì có thể không trả nợ sao? Kinh
tế có nhân quả của kinh tế, đạo đức có nhân quả của đạo đức, sức khỏe
có nhân quả của sức khỏe.
Muốn
khỏe mạnh phải tập thể dục, phải chú ý dinh dưỡng và vệ sinh, không
phải nói ta bái Phật ăn chay là có thể sống lâu trăm tuổi, đây là hiểu
biết sai lầm
về nhân quả. Muốn phát tài, phải cần cù, nỗ lực cố gắng trong sự nghiệp
kinh doanh của mình. Có nguyên nhân mới có kết quả, bởi vì nhân không
tương ứng, thì không thể đắc quả.
Hành
“tam hảo”, chính là đang gây dựng nhân duyên tốt. Nếu làm người tốt vẫn
chưa thấy hồi báo tốt, thì đừng nên sốt ruột, luật nhân quả nhất định
sẽ không
cô phụ người; nó sớm muộn gì cũng sẽ trả lại cho bạn.
Phi
không thể thắng lý, lý không thể thắng pháp; pháp không thể thắng
quyền; quyền không thể thắng thiên. Sống ở đời, đùng nên so đo được mất
thế nào; họ
tại sao lại đánh ta; tại sao vũ nhục, làm tổn thương người thân của
ta,… Tất cả đều có nguyên nhân đằng sau nó.
Giữa
nhân quả còn có một thứ quan trọng, đó chính là “duyên”, tài phú, sự
nghiệp, giao hữu, đều là do duyên phận. Vậy “duyên” là gì? Phật Thích Ca
Mâu Ni
khai ngộ tại gốc cây bồ đề, ngộ được gì? Là chân lý, chính là bất luận
điều gì cũng đều vì nhân duyên mà đến. Nếu nhân muốn sinh quả, nhất định
phải có duyên.
Ví
như bạn trồng hạt dưa hấu, đặt nó trên mặt bàn, thì sẽ không thể đơm
hoa kết quả, phải đem nó trồng xuống đất, có ánh nắng Mặt trời, không
khí, hơi nước,
thì mới có thể đơm hoa kết quả, vì thế đối với mối quan hệ giữa nhân,
duyên, quả, chúng ta cũng không dễ mà hiểu được, cũng không phải chỉ đơn
giản như vậy.
|
Bước
đầu tiên của nhân duyên, chính là cách nhìn nhận sự việc, phải có được
kiến giải đúng đắn, kiến thức chính xác thì không thể nhìn sai, trên
thực tế chúng
ta nhận thức sai rất nhiều. Thị phi, thiện ác, tốt xấu, đều có những
tiêu chuẩn nhất định. Tùy người mà xét vật, thường thì phần tử trí thức,
học giả, thánh hiền sẽ có cái nhìn đúng đắn hơn. Nhìn một chén trà, họ
thấy không chỉ là chén trà, nó còn là đồ sứ,
nó được sản xuất ra ở đâu, giá trị bao nhiêu,… Họ nhìn thấu thêm được
rất nhiều điều.
Ví
như có cái bàn, hỏi mọi người, đây là cái gì? Tất cả mọi người nói đây
là cái bàn, nhưng sai rồi, cái bàn chỉ là giả tướng, nó là vật liệu gỗ
có thể làm
ra cái ghế, cái bàn? Lại sai rồi, nó không phải vật liệu gỗ, vật liệu
gỗ cũng là giả tướng, nó là một thân cây; nó là đại thụ? Cũng sai rồi,
đây là một hạt giống, nó thông qua ánh nắng Mặt trời, không khí, bùn
đất, hơi nước, những nhân duyên này hòa hợp với
nhau để tạo thành một cây đại thụ.
Đừng
nói một thân cây, cho dù là một hạt cát đều chứa trong đó năng lục vạn
hữu của vũ trụ kết hợp lại. Ai cũng có gia đình, người trong nhà đều có
nhân duyên,
nên vợ chồng cũng vì có duyên phận, nhưng phải là thiện duyên thì
mới tốt.
Duyên là cần điều kiện, không thể đơn độc tồn tại. Bạn muốn ăn cơm, phải có nông dân, muốn mặc quần áo, muốn mua đồ đạc phải có thương nhân, giao thông cần có lái xe, con người cần phải có rất nhiều duyên phận mới có thể tồn tại.
Lê Hiếu biên dịch
"Công Bằng" cũng là Luật! :)
Trả lờiXóaDVD chúc Fa tuần mới vui khỏe, bình an!
http://1986.1.9.pic.centerblog.net/e5b2d4f6.gif
http://khoahoc.tv/photos/image/052013/28/anh-thien-nhien3.jpg
XóaAnh DVD có nhiều hình đẹp quá!