Trang

31/05/2023

Tôi Cưới Vợ

Hình minh họa

Lời giới thiệu

Đây là một câu chuyện hay, vui, và rất dễ thuơng… Chuyện này cũng có thể dùng để “quảng cáo” cho các anh “con trai thành thị” muốn lấy “gái quê miệt vườn.”

Thời xưa thấy có chuyện bất công là con gái không được đi học tới nơi tới chốn (?) như con trai, như cô Vi trong chuyện này, nhưng họ rất thông minh; với tài nghệ nắm ót / xỏ mũi chồng có thể được cấp bằng “Thạc sĩ hàm thụ!” rồi.

Nói gì thì nói. Tui thấy làm rể gia đình người miền Nam là sướng nhất vì các gia đình người Nam rất quý con rể (Mà thiệt hôn?!)
TVG
*
Hồi học lớp đệ Tứ (lớp 9 bây giờ), tôi có đọc đâu đó truyện ngắn tựa là “Lấy Vợ Miền Quê,” của tác giả nào tôi quên. Tôi rất khoái truyện ngắn nầy và định bụng lớn lên mình cũng “lấy vợ miền quê” như tác giả kia.

Nói thì hơi xấu hổ, vừa đậu Tú Tài phần hai, lúc đó tôi mới 18 tuổi Tây, tức 19 tuổi Ta, mà tôi đã… “muốn vợ !” Con trai mà “muốn” chuyện gì thì thường vòi vĩnh với mẹ, như chiếc xe đạp, đồng hồ, quần áo mới, kể cả chiếc solex cáu cạnh tôi đang chạy, mà chỉ hàng “thiếu gia”… ở tỉnh như tôi mới có.

Những thứ đó tôi đều mạnh dạn nói với mẹ, và lần nào cũng vậy, mẹ tôi không cần suy nghĩ mà “ô kê” liền. Còn cái vụ “muốn vợ” nầy, tôi có miệng mà chẳng thốt nên lời! Tôi định bụng lúc nào mẹ vui và khi chỉ có hai mẹ con ở nhà thì tôi “tâm sự” liền. Mẹ lúc nào lại không vui!

Vả lại tôi là con một trong gia đình, chỉ cần ba tôi đi uống cà phê hay đi đâu đó thì có biết bao nhiêu dịp… may!

Thế mà khi thấy mẹ ngồi, tôi vừa xề lại thì bao dũng khí đã tiêu tan!

Bao lần như vậy, dường như bà để ý, giọng ngọt ngào cố hữu:

– Gì đó con trai cưng? Muốn gì nữa phải không?

Lúc đó tôi chỉ cần một “gờ-ram” dũng khí, thêm một tiếng “vợ” sau tiếng “muốn” của me tôi thì đòn cân cục diện đâu lại vào đấy rồi.

Đằng nầy tôi lại nhút nhát, rụt rè! – Điều nầy, vốn không phải là bản tính của tôi:

– Dạ… có “muốn” gì đâu mẹ!

Trả lời xong tôi thấy ấm ức, giận mình sao quá yếu gan! Thì may thay, vợ chồng anh hai Trân tới chơi. Anh với tôi là chú bác ruột tôi. Hai Trân là con trai trưởng của bác hai, còn cha tôi đến thứ chín, nên ảnh nhỏ hơn cha tôi chẳng bao nhiêu. Anh rất vui tính, cởi mở, lẹ làng, sốt sắng. Cái gì cũng chịu hoạch toẹt, không chịu úp úp mở mở, nên có khi hơi lố lố. Vậy mà tôi lại quý mến anh ở điểm nầy nhất, mới lạ!

Chưa chào hỏi mẹ tôi, anh nhìn tôi bôm bốp:

– Đậu (Tú Tài) rồi hả mậy? Là người lớn rồi, cưới vợ được rồi đó nghen!

Thuở đó đậu Tú Tài cũng oai lắm, kiếm việc làm dễ như chơi. Trong thân tộc có người đậu tú tài là niềm hãnh diện chung. Nghe anh nói, tôi khoái chí tử, nhưng cũng làm bộ:

– Mới bây lớn mà có vợ gì anh ơi!

– Sao lại “bây lớn”? Hồi tao cỡ mầy là con cu biết gáy rồi. Mầy hỏi chú chín….

Chị hai thúc mạnh vào hông chồng:

– Nói bậy không hà! Thím chín kìa! Chú nó còn nhỏ…

– Nhỏ nhỏ cái gì? Cỡ tuổi nó tôi có con rồi!

Tôi mỉm cười, thấy thích anh lạ! Anh hai quay sang mẹ tôi:

– Thím chín! Em lớn rồi nghen thím. “Nam đại bất hôn như liệt mã vô cương” đó thím. Em nó đẹp trai, học giỏi, nhà giàu, mà thím không chịu cưới vợ cho nó là có ngày có người bồng cháu nội về cho thím nuôi đó!

Chị hai nạt:

– Nói bậy không hà! Cái tật không bỏ!

Anh hai nói chuyện thường chêm vào mấy câu chữ nho, những lần đó tôi cũng bực mình, vì có câu tôi cũng không hiểu nghĩa rõ ràng.

Câu anh vừa nói tôi hiểu, xem ra nó cũng hay đó chứ! Còn chị hai, là người phụ nữ nết na, đẹp lại hiền, hay kìm chế chồng những khi anh quá trớn. Đặc biệt lần nầy tôi lại thấy chị hơi… quá trớn!

Mẹ mỉm cười:

– Biết nó chịu không mà cưới?

Tim tôi đập thình thịch. Không ngờ diễn tiến lại thuận lợi như vậy. Mẹ nói thế tức là nếu tôi “chịu” thì mẹ cưới chứ gì? Ôi con đường… cưới vợ sao mà hanh thông như vậy!

Anh hai quyết liệt:

– Sao lại hổng chịu thím? Hỏng lẽ nó muốn vợ nó lại la làng lên sao?

Hồi trước con muốn vợ, con cũng đâu dám nói cho má con mà phải nhờ chú chín mở hơi giùm. Thím quên rồi sao?

Quay qua tôi, anh dịu giọng:

– Nè cưng, anh hai hỏi thiệt nghen, cưng có muốn cưới vợ không?

Phải nói là nhờ anh hai mà lòng tôi tràn dũng khí. Tôi quyết không bỏ lỡ cơ hội. Chỉ cần tôi nói một tiếng “muốn” là bài toán có đáp số ngay, và bao nhiêu đè nén trong lòng bấy lâu chắc chắn giờ đây tan biến!

Nhưng như vậy xem phàm phu quá! Tôi cười cười, đợi cho mọi người chờ một lát, thần khẩu xui tôi phát ra một câu quá tuyệt vời:

– Thì hồi trước anh hai sao thì giờ em vậy thôi!

Mọi người cười rần và mang ý nghĩa khác nhau. Tôi cười cho… đỡ mắc cở. Chị hai cười xòa góp phần vui; anh hai cười ngất, cười sặc sụa của người thích chí; còn mẹ thì cười hiền hòa, sung sướng, lấy tay áo chậm hai khóe mắt rưng rưng. Tôi thấy thương mẹ vô cùng, sà vào lòng mẹ. Dù là một cậu tú, nhưng với mẹ, tôi vẫn thường thích mẹ vuốt ve như thuở lên ba. Mẹ vò tóc tôi, nói với anh chị hai:

– Bây thấy hôn? Nó làm còn như nhỏ lắm vậy!

Mẹ hỏi tôi:

– Bộ con có để ý bạn gái nào ở trường hả?

Tôi lắc đầu. Mẹ bảo:

– Vậy thì mẹ biết ai mà cưới cho con?

Anh hai nhanh nhẩu:

– Thì làm mai! Hồi trước chú chín cũng vậy, con cũng vậy. Có ai thương yêu ai trước đâu? (liếc sang chị hai) Chừng về ở chung cũng khoái thấy mồ…

Anh đẩy bàn tay chị hai định nhéo vào hông anh:

– Vậy chớ hỏng phải sao?

Rồi quay sang tôi, anh lại ngọt ngào và xôm tụ:

– Nè, bây giờ em chưa quen ai phải không? E hèm! Hồi trước anh cũng vậy thôi. Có sao? Nhưng em phải cho thím chín và anh chị hai đây biết mẫu người em ưng thế nào thì ở đây mới kiếm cho em được chứ! Thí dụ, hồi trước anh ra tiêu chuẩn là phải vừa đẹp, vừa hiền, vừa có chút học vấn. Em thấy hôn, chị hai đúng bon tiêu chuẩn đó, Anh thấy là khoái liền. Hề hề…!

Tôi thấy mặt chị hai đỏ lên vì sung sướng:

– Nói không biết mắc cở….

Sẵn đà, tôi tiếp:

– Mà phải ở miệt vườn nữa em mới chịu.

Anh hai có vẻ cụt hứng, còn mẹ thì có vẻ vui:

– Phải đó à bây, con gái ở vườn nó nết na, thùy mị, giỏi giang.

Anh hai cười, lại xông xáo:

– Trúng tủ bả rồi! Mà cũng dễ thôi! Thím bán tạp hóa lớn, mối mang miệt vườn biết bao nhiêu, nhờ họ mối lái giùm.

Chị hai:

– Sao hăng hái dữ! Mai mốt anh hai chịu lạy đó nghen!

– Tất nhiên! Tất nhiên!

Thói thường người ta tin tưởng vào những gì mình hy vọng, và sợ mất những gì mình có. Mẹ đã xong rồi, còn ba thì sao? Ba thường hay chiều ý mẹ dù đôi khi ý mẹ có đôi chút ông chẳng hài lòng, nhưng đó là những việc nhỏ đời thường, còn đây là “hôn nhân đại sự,” liệu ba có còn chiều mẹ hay không?

Ngày hôm sau, tôi thấy ba có vẻ khác khác – vậy là mẹ nói với ba rồi!

Ba ít nói, có chiều nghĩ ngợi. Khi giáp mặt tôi, ba mỉm cười khó hiểu. Phúc hay là họa đây!

Rồi ngày tôi chờ đợi cũng đến. “Phái đoàn” gồm ba mẹ, anh chị hai và tất nhiên có vai chánh là tôi. Thật khó tả được bao cảm xúc bồn chồn lo lắng, hồi hộp, đủ thứ lộn xộn trong lòng tôi. Mẹ tôi cứ dặn dò đủ mọi việc, hết chuyện nọ tới chuyện kia, đến nỗi khó mà nhớ hết; còn anh hai thì cứ lải nhải bên tai “bình tỉnh, bình tỉnh, đừng có run.” Nhà ông nhạc tôi (tạm gọi vậy) ở xã Ngũ Hiệp, cách thành phố Mỹ Tho 30 cây số về hướng tây. Chợ Ngũ Hiệp nằm bên kia sông, muốn qua phải nhờ một phà nhỏ.

Từ chợ, theo lời bà mai, chúng tôi phải đi bộ thêm gần ngàn mét nữa. Nghe vậy anh hai nói với tôi:

– Như vậy là “vườn trong vườn” rồi phải không cưng? Tiêu chuẩn một đạt hai trăm phần trăm rồi hén!

Chị hai cau mặt:

– Cái ông nầy lúc nào cũng đùa được.

Thật vậy, đây là vùng trù phú đất đai, cây lành trái ngọt. không biết cơ man nào là cây trái quả mọng trĩu cành! Cam, bưởi, sa bô chê, dừa, vú sữa, nhãn, chôm chôm… Nhất là sầu riêng cây nào cây nấy chân tay đeo đầy nghẹt quả, theo gió thơm lừng. Bà mai chỉ tay về căn nhà ngói kiểu xưa (kiểu “chữ Đinh”) nói:

– Nhà đó đó.

Tất cả dừng lại “hội ý.” Mẹ khẩn trương thấy rõ, lại dặn dò:

– Nhớ những gì mẹ dặn nghen con!”

– Dạ!

Anh hai cũng thì thào:

– Nhà cất kiểu nầy mà gặp ông già củ tỏi thì mệt lắm à nghen!

Chị hai nạt nhỏ:

– Ông lo cái miệng ông đó. Vô đó nói bậy đi!

Bà mai vô trước, mẹ sửa lại áo quần tôi chưa xong thì có người ra mời vào. Giờ phút nầy tôi càng thấy tình mẫu tử bao la như thế nào. Mẹ hồi hộp như sắp bước vào nơi hang hùm nọc rắn không bằng, lại điệp khúc “Nhớ nghe con!” lại phát ra!

Vừa vào cổng, tôi bị hốt hồn vì hơn hai chục cặp mắt, đủ hạng tuổi, nhiều nhất là trẻ em chăm chú vào tôi, một bà trạc tuổi mẹ có lẽ thông cảm được điều ấy, bèn rầy đám nhỏ:

– Nè, mấy đứa làm gì tụ tập lại đây dữ vậy? Có đi hết không?

Đám trẻ tản đi vài bước rồi bẽn lẽn đứng nhìn. Phòng khách được bài trí hai bàn. Bàn giữa gồm ba mẹ tôi, bà mai, ông bà nhạc và hai vị cao niên. Bàn bên có anh chị hai tôi và bốn người bên gái cùng trang lứa.

Phần tôi nghe lời mẹ là không được ngồi, mà đứng sau ghế cha mẹ, hai tay xếp lại để dưới bụng (nếu đã mời trà xong), tư thế y như lính hầu ở phủ huyện, hay các thái giám ở cung đình hầu hạ đức vua!

Theo cách nói chuyện… lại có dịp đứng trước nhạc phụ mẫu; tôi biết ông bà là người cởi mở, dễ tính. Câu chuyện của hai “sui” càng lâu càng khởi sắc tốt đẹp. Dần dà khách khí không còn, mà như đã quen nhau từ trước vậy.

Bỗng Ông nhạc gọi:

– Con hai đâu, châm trà mới đi con!

Một tiếng “dạ” thảnh thót không kém Điêu Thuyền thời Tam Quốc từ nhà dưới vọng lên làm tim tôi rộn ràng. “Phái đoàn” nhà trai ai cũng hồi hộp chờ đợi. Bởi ai cũng biết bảo “châm trà” chẳng qua là lời nói khéo cho con mình ra chào để nhà trai “coi mắt” đó thôi!

Mẹ quay lại nhìn tôi mỉm cười, thầm bảo “hãy xem kỹ vì thời gian không lâu.” Tôi chưa kip mỉm cười với mẹ thì rèm hoa lay động, một kiều nữ vận bộ bà ba, không phấn không son mà má phấn môi hồng. Tóc dài phủ long gọn gàng bởi chiếc kẹp vàng có đính bông hồng chói lọi. Thoạt trông, tôi giật nẩy người, đến nỗi bố vợ nhìn thấy. Đợi giai nhân châm trà xong, ông vội bảo:

– À quên nữa, cháu qua bên ngồi uống nước, hay cứ ra ngoài dạo cho thoải mái.

Mẹ lại quay ra tôi, nhướng mày, thầm bảo “hãy đi đi con,” vì thực ra, ông nhạc cũng ngầm ý cho tôi và vợ tôi gặp nhau để “tìm hiểu,” dù thời lượng ít oi, nhưng nếu tri túc ắt tiện túc mà thôi! Mọi sự đều được người lớn sắp xếp có bài có bản và, có màn có lớp hẳn hoi!


Hình minh họa

Không khí bên ngoài thực thoải mái. Nhiều loại cây trái lớn nhỏ thi nhau che rợp ánh mặt trời làm mát rượi cả một không gian rộng. Vài tia sáng yếu ớt cố gắng chen vào đất tạo thành những đóm trắng lưa thưa đây đó tựa rãi hoa. Mùi sầu riêng thơm lừng. Hàng Sa Pô thẳng tắp trái nặng sai oằn. Mấy nhánh ổi cho trái bóng láng no tròn, rục mềm rơi rụng tứ tung, tỏa hương thơm bát ngát. Chim hót líu lo, bướm vờn thẳng cánh.

Đàn ong tranh nhau hút mật của trăm ngàn hoa đủ sắc đủ màu. Rõ ràng là vùng đất lành thừa mứa cây lành trái ngọt.

Bên sau một giọng êm đềm:

– Biết người ta ưng hay không mà dám đi hỏi vậy?

Tôi quay lại, thì ra là vợ tôi, (tạm gọi vậy), mà cũng là Vi, người đã làm tôi kinh ngạc đến đánh thót cả người khi nãy!

Vi là bạn học cùng lớp với tôi hồi năm đệ Tứ. Hồi đó lớp đệ Tứ được xem là cái “móc” của sự chia tay. Bởi con trai, nếu thi rớt thì cha mẹ thường cho nghỉ để học nghề, còn thi đậu (cấp bằng Trung Học Đệ Nhất Cấp) thì cũng mỗi người một hướng đi: Vào sư phạm hoặc ngành nghề nào đó, hoặc học tiếp ba năm nữa để lấy Tú Tài rồi lên đại học. Con gái thì ít người được học đến nơi đến chốn. Rớt hay đậu cũng thường bị cha mẹ cho nghỉ mà lo phụ việc nhà, viện lẽ con gái “học cao” khó có chồng! Vi cũng nằm trong số phận nầy. Bởi vậy cuối năm đệ Tứ, chúng tôi thường trao nhau lưu bút, mọi người đều nắn nót tuồng chữ cho trang mình thường tặng cả ảnh, dán vào giữa trang viết, dưới đề:

“Thương nhau mới tặng ảnh nầy,
Để làm kỷ niệm những ngày xa nhau’
Dù cho ảnh có phai màu,
Cũng đừng xé bỏ mà đau lòng người!”

Không biết bốn câu thơ ấy là của tác giả nào, sáng tác tự bao giờ, mà đến nay, thỉnh thoảng tôi lại thấy sau bức ảnh ”tặng nhau” của các em cũng có đề như vậy.

Hơi lạc đề, nhưng nói thêm cho vui: Hồi đó tôi cũng có quyển lưu bút, tất nhiên khi ai nhận thì cũng nắn nót từng chữ và giữ sạch sẽ như nói ở trên. Khi tôi đưa cho thằng Nhứt, ngày sau nó trả (thường thì vậy), nó viết vào trang đôi mấy chữ tổ bố: “Lưu niệm làm cái xê bình phương gì?”, rồi láu cá ký tên giáp cả hai trang giấy!

Tôi xem giận run. Cự nó. Nó cười: “Để sau nầy mầy nhớ tao.”

Tôi nghe cũng xìu lòng. Quả thật, đến giờ, nó là người tôi nhớ nhất.

Và đến ngày cuối, chúng tôi tổ chức tiệc liên hoan cuối khóa tại lớp.

Văn nghệ xung quanh các bài hát về “Mùa chia tay,” “Tạm biệt,” “Nỗi buồn hoa phượng”… Tôi có sở trường ngâm thơ, ngâm hai bài thơ Đường Luật, bài đầu của Thầy H.C, giáo sư Sử Địa, bài nầy tôi chỉ nhớ hai câu cuối:

“Rồi đây nếu chẳng sau mùa phượng,
Tất cũng mai kia ở chợ đời!”

Và bài họa của tôi:

“Việc cũ, ngàn sau vẫn đổi dời.
Chút tình tâm huyết nói sao vơi?
Luyến lưu kẻ ở đôi dòng lệ,
Tiếc nhớ người đi một góc trời
Chín tháng vui buồn trong một lớp,
Vài giây ly biệt rẽ ngàn khơi,
Đường mây một kẻ hanh thông bước,
Một kẻ lang thang giữa chợ đời!”
(Thơ Kha Tiệm Ly)

Đám con gái mắt đỏ hoe, có đứa khóc thành tiếng. Chúng tôi lại tặng quà lưu niệm cho các bạn “nghỉ luôn.” Tôi tặng Vi cái kẹp tóc bằng vàng 14 (tôi là… “thiếu gia” mà! Vàng hồi đó rẻ lắm, đàn bà con gái chẳng thấy ai đeo, có đeo thì cũng sơ sài, đeo nhiều mắc cở, bị coi là “quê”; không thấy ai đeo cục cục như giờ. Vi tặng lại cho tôi cây bút “Pilot” nắp vàng, loại tốt nhất thời ấy.

– Sao không trả lời?

Vi nghiêm trang như thuở nào, tôi hơi chột dạ:

– Thật lòng tôi không ngờ mình đi hỏi cưới Vi. Đã bao năm rồi, vả lại lúc đó mình còn nhỏ cả mà!

– Bộ mấy năm qua không nhớ chút gì về Vi sao?

– Vẫn nhớ về người bạn nhỏ hiền lành, nhiều nước mắt.

Vi vừa đưa tay rút cây viết trên túi áo tôi, vừa nói:

– Xin lỗi nghe, cho Vi mượn.

Rồi xoay cán viết, nhìn những dòng chữ khắc trên ấy, Vi có vẻ xúc động:

– Vẫn còn giữ của Vi à?

Tôi không đáp, nhìn hai rèm mi chơm chớp, tôi thấy Vi đẹp não nùng.

Tôi nắm lấy tay Vi:

– Không ngờ lại gặp lại Vi. Chẳng phải không có duyên số hay sao? Vi đồng ý nhé!

Vi tủm tỉm cười:

– Nếu em không ưng thì sao?

– Thì anh về, nhưng xin gởi trái tim anh lại.

Lại cười:

– Rõ là thi sĩ! Em đã đồng ý từ khi bà mai nói chuyện với ba mẹ, đâu phải đến bây giờ.

– Không biết mặt làm sao ưng?

Vi kéo mái tóc về phía trước ngực:

– Khờ quá đi! Mọi người ở đây ai không biết con trai một của tiệm tạp hóa Vạn Phát, chứ em thì rành lắm. Vị “công tử” ấy còn tặng cho em chiếc kẹp xinh đẹp nầy nữa phải không?

Trên đường về, mẹ luôn miệng với ba:

– Con nhỏ xem nết na và lịch sự ghê ông há?.

Lại lo ngại:

– Hổng biết nó có ưng thằng con trai cưng tôi không nữa?”

Nãy giờ tôi lặng thinh, nhớ lại những lời nói của Vi mà thấy lòng hân hoan lạ.

Nhưng thấy mẹ cứ lo lắng mãi, tôi mói nói:

– Chắc ăn rồi mẹ ơi! Mẹ đừng lo!

Mẹ nghi ngờ. Anh hai nói:

– Hồi nãy ngoài vườn tụi nó nói chuyện, chỉ cần khi về, đá lông nheo một cái là kể như xong. Thím lo gì!

Ba châm vào:

– Hồi trước bả cũng vậy, sao bả mau quên quá!

Không biết mẹ đánh hay phủi bụi cho ba:

– Cha già mất nết!

Còn tiếp

30/05/2023

Các chất ngọt thiên nhiên

Các chất ngọt thiên nhiên

1) Stevia (trong Rebiana, Truvia, PureVia) là một chất làm ngọt tự nhiên và thay thế đường, có nguồn gốc từ lá của cây Stevia rebaudiana, có nguồn gốc từ Paraguay và Brazil (Nam Mỹ).

Các hợp chất hoạt động là steviol glycoside (glycoside gồm một đường đơn giản kết hợp với một hợp chất khác; ở đây glucoside chủ yếu là stevioside và rebaudioside), có độ ngọt gấp khoảng 50 đến 300 lần đường, ổn định nhiệt, ổn định pH và không thể lên men. Cơ thể con người không chuyển hóa glycoside trong stevia, vì vậy nó được dùng như một chất làm ngọt không có giá trị dinh dưỡng. Hương vị của Stevia bắt đầu chậm hơn và kéo dài hơn so với đường, và ở nồng độ cao, một số chất chiết xuất của nó có thể có dư vị được mô tả là giống cam thảo hoặc đắng. Stevia được sử dụng trong các sản phẩm thực phẩm và đồ uống được gọi là “ ít đường” và “ ít calo” (sugar and calorie reduced food and beverage products)

Tình trạng pháp lý của stevia như một chất phụ gia thực phẩm (food additive) hoặc bổ sung chế độ ăn uống (nutritional supplement) khác nhau giữa các quốc gia. Tại Hoa Kỳ, một số chiết xuất stevia glycoside có độ tinh khiết cao được công nhận là an toàn một cách tổng quát (GRAS, generally recognized as safe) và có thể được tiếp thị và bổ sung hợp pháp vào các sản phẩm thực phẩm, nhưng lá stevia và chiết xuất thô không được công nhận là GRAS hoặc Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm (FDA) phê duyệt để sử dụng trong thực phẩm. Liên minh Châu Âu đã phê duyệt chất phụ gia Stevia rebaudiana vào năm 2011, trong khi ở Nhật Bản, stevia đã được sử dụng rộng rãi làm chất tạo ngọt trong nhiều thập kỷ. 

Steviol có thể gây đột biến (mutation) tế bào nhẹ ở liều cao, nhưng trên người thật thì chúng ta chưa có bằng chứng. Vào tháng 8 năm 2019, FDA Hoa Kỳ đã đưa ra cảnh báo nhập khẩu đối với lá Stevia và chiết xuất thô (crude extract) – không được công nhận là an toàn (GRAS), (phân biệt với stevia glycoside có độ tinh khiết cao)– và đối với thực phẩm hoặc thực phẩm bổ sung có chứa chúng do lo ngại về tính an toàn và khả năng gây độc.

Các cơ quan có thẩm quyền như Cơ quan Y tế Quốc tế, Cơ Quan An toàn Thực phẩm Châu Âu giới hạn mức tiêu thụ an toàn cho steviol glycoside là 4mg/kg cân nặng/ngày.

2) “La hán quả” hay “Monk fruit”( luo han guo, (羅漢果)) là một loại dưa chừng 5-7 cm, có nguồn gốc ở miền nam Trung Quốc, từng được dùng từ lâu trong đông y. Chất làm ngọt từ trái cây này là mogroside, là phần ngọt nhất của trái. Người ta nghiền trái cây, chiết xuất nước trái cây và sau đó chiết xuất mogroside từ nước trái cây. Mogroside ngọt hơn đường sucrose hơn 100 lần, nhưng không cung cấp calories vì không được ruột hấp thụ. Chất ngọt thay đường này mới trên thị trường Mỹ.

 

Hiện nay, có rất nhiều tranh cãi về vấn đề dùng chất ngọt thay thế đường. Tuy nhiên có thể nêu vài điểm chính:

 1) Có chuyên gia cho rằng dùng các chất thay thế đường làm cơ thể mất khả năng đếm lượng calories được thu nạp, do đó người uống chất thay thế đường lại ăn thứ khác nhiều hơn, và cuối cùng lại lên cân nhiều hơn. Ví dụ đi tiệm ăn fast food, uống diet coke, nhưng vì ngon miệng và tự tin (là mình kiêng đường ), nên lại ăn một cái hamburger lớn cho...đã miệng. Nếu như vậy thì không xuống cân được, và hành vi "lành mạnh" là uống nước lạnh, hay nước trà không đường, và chỉ ăn nếu mình đói, hay chỉ ăn một nửa hay một phần tư cái hamburger thôi. Nói một cách khác, tránh nước ngọt, và ăn vừa đủ no, hay đủ bớt đói, nếu muốn sụt cân.

2) Vì đường nhân tạo rất ngọt có thể làm chúng ta không còn tha thiết ăn những món lành mạnh hơn có giá trị dinh dưỡng cao hơn (ví dụ trái cây tươi có thể không ngọt bằng, nhưng ngon hơn, cung cấp một số năng lượng cần thiết, chứa nhiều sợi, nhiều vitamin và chất chống oxy hoá).

Ăn thức ăn ngọt nhờ chất nhân tạo có thể làm cho chúng ta mất khả năng tự chế trong việc ăn đồ ngọt, vì trong tâm lý chúng ta không còn liên hệ ăn uống đồ ngọt với tiếp nhận quá nhiều calories.

3) Có những bằng chứng mới xuất hiện cho thấy chất làm ngọt nhân tạo có thể gây ra tình trạng cơ thể khó dung nạp glucose (glucose intolerance) thông qua những thay đổi trong hệ vi sinh vật đường ruột (gut microbiome), do đó lại làm tăng nguy cơ bị tiểu đường, bệnh tim gia tăng (những bệnh mà chúng ta muốn tránh lúc dùng những chất này). Một nghiên cứu cho thấy chất làm ngọt nhân tạo có thể làm tăng đặc tính gây bệnh của vi khuẩn E. coli và E. faecalis là những vi khuẩn có ích trong ruột bình thường. 

FDA làm việc kỹ lưỡng và từ lâu từng xét đi xét lại nhiều lần các lợi hại có thể có của các chất thay thế đường. Hiện nay FDA vẫn chấp thuận các chất này được dùng cho thực phẩm tại Mỹ, cũng như những cơ quan kiểm soát thực phẩm tương tự khác (European Food Safety Authority của Châu Âu, UK Food Standard Agency, Canada Health, vv). Tuy nhiên, các quyết định này có thể sẽ thay đổi nếu có những kết quả nghiên cứu mới đáng tin cậy. 


Ngoài ra, vì muốn giới hạn đường thật trong các sản phẩm ăn uống của mình, các nhà sản xuất các đồ ăn uống chế biến càng ngày càng dùng chất thay thế đường nhiều hơn trước, kể cả các đồ ăn uống của trẻ em (low calorie cereal, juice, yoyurt). Hàn Lâm Viện Nhi Khoa (AAP) Hoa Kỳ đang vận động để các chất thay thế đường được liệt kê trong bản thành phần kèm theo các thức ăn uống cho trẻ em.

Tuy nhiên, sau dịch Covid-19, càng ngày càng có nhiều thông tin về y khoa hay sức khỏe trái chiều, với ít nhiều động cơ kinh tế và chính trị trong mọi lãnh vực. Kỹ nghệ thức uống và thức ăn lại rất lớn, liên hệ đến hàng tỷ đô la hàng năm, trên toàn cầu.

Người tiêu thụ, và ngay cả giới bác sĩ cũng khó rút ra một kết luận xác đáng về mỗi tin tức, về mỗi “nghiên cứu” vừa được báo chí loan tin, kể cả các báo y học. Ví dụ, những tin tức nhấn mạnh về “biến chứng” của các chất thay thế đường có thể do kỹ nghệ đường (thiên nhiên) bảo trợ, những bản tin coi nhẹ các biến chứng này có thể do các hãng sản xuất bánh và nước ngọt (dùng đường giả) “sponsor” từ sau lưng.

Nói chung, trước đây, người ta cho rằng người tiêu dùng có thể an tâm dùng các thực phẩm có chứa các chất này trong giới hạn hợp lý (“acceptable daily intake”, [ADI], nghĩa là không áp dụng cho các liều quá cao). Tuy nhiên theo khuyến cáo mới nhất của Cơ Quan Y tế Quốc tế thì không nên dùng các chất thay thế đường vì cơ nguy gia tăng một số bệnh như tiểu đường, ung thư và tử vong, mặc dù sự gia tăng này nhỏ. WHO cho biết khuyến nghị mới này áp dụng cho tất cả mọi người, trừ những người đã mắc bệnh tiểu đường. 

Cuộc tranh luận sẽ tiếp diễn, nhất là kỹ nghệ thực phẩm sẽ phản kháng kịch liệt và phản bác. Nên hỏi ý kiến của bác sĩ nếu mình là bệnh nhân bệnh tiểu đường, trước khi dùng cho trẻ em và người mang thai, và chỉ dùng những chất được công nhận là an toàn.Tốt hơn hết là chọn thức ăn tươi, ít chế biến, giảm thiểu đường và các chất thay thế đường, tập cho mình quen với những thức ăn ít hoặc không có vị ngọt.

BS Hồ Văn Hiền

(17/5/2023)

 Tham khảo:

1) American Academy of Pediatrics: Pediatric Nutrition Handbook, 6th Edition

2) National Cancer Institute. https://www.cancer.gov/about-cancer/causes-prevention/risk/diet/artificial-sweeteners-fact-sheet

3) http://www.webmd.com/food-recipes/news/20130710/could-artificial-sweeteners-cause-weight-gain#1

4) http://www.snopes.com/medical/toxins/aspartame.asp

5)The Aspartame Controversy: https://www.chem.purdue.edu/courses/chm333/Spring%202012/Handouts/Aspartame%20Controversy.pdf

6) Assessment of Intakes of Artificial Sweeteners in Children With Type 1 Diabetes Mellitus

Lisa Devitt1 BSc RD, Denis Daneman1,2 MB BCh FRCPC, Jennifer Buccino1 BASc RD CDE

http://citeseerx.ist.psu.edu/viewdoc/download?doi=10.1.1.624.3831&rep=rep1&type=pdf

7) Artificial sweeteners: sugar-free, but at what cost?

http://www.health.harvard.edu/blog/artificial-sweeteners-sugar-free-but-at-what-cost-201207165030

8) https://en.wikipedia.org/wiki/Splenda#:~:text=Splenda%20usually%20contains%2095%25%20dextrose,molecules%20with%20three%20chlorine%20atoms.

9) https://en.wikipedia.org/wiki/Stevia

10)https://www.cancer.gov/about-cancer/causes-prevention/risk/diet/artificial-sweeteners-fact-sheet#:~:text=In%202022%2C%20the%20NutriNet%2DSant%C3%A9,not%20consume%20aspartame%20(4).

11)https://health.clevelandclinic.org/why-you-should-use-monk-fruit-sweetener/

12)https://www.who.int/news/item/15-05-2023-who-advises-not-to-use-non-sugar-sweeteners-for-weight-control-in-newly-released-guideline

13)https://www.advisory.com/daily-briefing/2023/05/17/artificial-sweeteners#:~:text=The%20World%20Health%20Organization%20(WHO,risks%20in%20the%20long%20term

 

29/05/2023

Khuyến Cáo Của WHO Tránh Dùng Các Chất Ngọt Thay Thế Đường


 Ngày 15 tháng 5 năm 2023, Cơ quan Y tế Quốc tế WHO đưa ra hướng dẫn mới nhất của họ về chất làm ngọt thay thế đường (non-sugar sweeteners) và khuyên không nên dùng các chất này để giảm cân.

WHO đã tiến hành một cuộc đánh giá có hệ thống với 283 nghiên cứu về chất tạo vị ngọt mà không dùng đường. Nghiên cứu tổng quan này bao gồm cả các thử nghiệm đối chứng ngẫu nhiên và nghiên cứu quan sát (randomized controlled trials and observational studies). 

Dựa trên kết quả từ các nghiên cứu thử nghiệm ngẫu nhiên có đối chứng, chất làm ngọt không đường chỉ có tác động "thấp" trong việc giảm trọng lượng cơ thể và lượng calo hấp thụ so với đường. Chúng cũng không có tác dụng đối với các chỉ dấu trung gian (intermediate markers) của bệnh tiểu đường, chẳng hạn như mức insulin hoặc glucose. 

Tương tự như vậy, các nghiên cứu quan sát cho thấy chất làm ngọt thế đường có tác động thấp đến trọng lượng cơ thể và mô mỡ và không ảnh hưởng đến lượng calo. Tuy nhiên, những nghiên cứu này phát hiện ra rằng chất làm ngọt có liên quan đến sự gia tăng nhỏ trong nguy cơ mắc bệnh tiểu đường loại 2, huyết áp cao, đột quỵ và bệnh tim. Đối với ung thư bàng quang (bladder cancer) và tử vong nói chung không phân biệt nguyên nhân, nguy cơ cũng gia tăng nhưng ở mức rất thấp. 

Theo WHO, tiêu thụ chất làm ngọt thế đường "không mang lại bất kỳ lợi ích lâu dài nào trong việc giảm mỡ cơ thể ở người lớn hoặc trẻ em" và có thể có "tác dụng không mong muốn tiềm ẩn", chẳng hạn như tăng nguy cơ mắc bệnh tiểu đường loại 2 và bệnh tim mạch. 

Dựa trên các bằng chứng hiện có, WHO khuyến nghị mọi người tránh tiêu thụ "tất cả các chất làm ngọt không có giá trị dinh dưỡng, nguồn gốc tổng hợp hay tự nhiên hoặc đã được biến đổi, và không được phân loại là đường, chẳng hạn như acesulfame K, aspartame, advantame, cyclamate, neotame, saccharin, sucralose, Stevia.(Khuyến nghị này không áp dụng cho những người mắc bệnh tiểu đường từ trước vì thiếu dữ liệu về nhóm này.) 

"Thay thế đường tự do (free sugar, đường bỏ thêm vào thức ăn uống cho ngọt thêm) bằng chất làm ngọt không đường [NSS/non Sugar Sweeteners] không giúp kiểm soát cân nặng về lâu dài. Mọi người cần xem xét các cách khác để giảm lượng đường tự do, chẳng hạn như tiêu thụ thực phẩm có đường tự nhiên, như trái cây hoặc thực phẩm và đồ uống không bỏ thêm đường," Francesco Branca, giám đốc dinh dưỡng và an toàn thực phẩm của WHO cho biết. "NSS không phải là yếu tố thiết yếu trong chế độ ăn uống và không có giá trị dinh dưỡng. Mọi người nên giảm hoàn toàn độ ngọt trong chế độ ăn uống ngay từ khi còn nhỏ để cải thiện sức khỏe của mình."

Trong một tuyên bố, đại diện cho kỹ nghệ thực phẩm, Hội đồng kiểm soát calo (CCC) cho biết họ hoàn toàn không đồng ý với khuyến nghị của WHO, cho rằng nó "không cung cấp bức tranh đầy đủ về hiệu quả của các thành phần này và có khả năng tác động tiêu cực đến sức khỏe cộng đồng." 

Hiệp hội Chất làm ngọt Quốc tế (ISA) cũng bác bỏ khuyến nghị của WHO, cho rằng đó là một sự bất lợi cho người tiêu dùng.

ISA cho biết: “Chất làm ngọt có hàm lượng calo thấp/không có calo là một trong những thành phần được nghiên cứu kỹ lưỡng nhất trên thế giới và tiếp tục là một công cụ hữu ích để kiểm soát bệnh béo phì, tiểu đường và các bệnh về răng miệng”. "Họ cung cấp cho người tiêu dùng một giải pháp thay thế để giảm lượng đường và calo với hương vị ngọt ngào mà họ biết và mong đợi.


Các chất ngọt thay thế đường

Các chất ngọt thay thế đường gồm những chất nhân tạo (artificial sweeteners, edulcorant artificiel) như sacharin, aspartame và sucralose, và những chất “thiên nhiên” như stevia và “monk fruit extract” (những thức ăn mang nhãn “no artificial sweetener” thường có chứa những chất này). 

Các chất này ngọt gấp nhiều lần đường ăn thường, cho nên chỉ cần một lượng nhỏ hơn nhiều lần để tạo ra vị ngọt tương đương, do đó đem lại ít calories hơn; ví dụ bịnh nhân tiểu đường cần giảm thiểu lượng đường được tiêu thụ, cũng như những người thích đồ ăn uống ngọt nhưng muốn giảm cân nặng. Cơ quan thực phẩm và thuốc Hoa kỳ FDA đã chấp thuận cho một số “food additive” thường dùng sau đây ở Mỹ: 

Các chất nhân tạo: 

1) Saccharin, ngọt gấp 300 lần đường ăn, được phát minh năm 1879 và giúp cho người ta nhịn đường thường khan hiếm trong 2 thế chiến nửa đầu thế kỷ thứ 20. Năm 1977, căn cứ trên những khảo cứu trên chuột gợi ý saccharin có thể gây ung thư bàng quang ( bladder) trên chuột, FDA đề nghị cấm dùng chất này trong thực phẩm. Tuy nhiên quốc hội Hoa Kỳ cho trì hoãn lịnh này lại, và luật bắt buộc phải ghi trên bao bì các thực phẩm có chứa saccharin "Dùng sản phẩm này có thể nguy hại cho sức khỏe của bạn. sản phẩm này chứa saccharin là một chất được chứng tỏ là gây ung thư trên thú vật trong phòng thí nghiệm". Đến năm 2001, Quốc hội Mỹ bãi bỏ nhãn cảnh báo này. Cho đến nay, các khảo cứu không cho thấy nguy cơ gây ung thư vì dùng saccharin.

2) Aspartame (NutraSweet, Equal), ngọt hơn đường ăn 180 lần. Năm 1965, James M. Schlatter, một hoá học gia tình cờ thấy ngọt ở đầu ngón tay lúc liếm ngón tay để lật trang giấy, và từ đó khám phá ra chất aspartame, ngón tay ông ta vô tình bị dính một trong số những chất hoá học mà ông đã tổng hợp trong mục đích khảo cứu thuốc trị bịnh bao tử. Trong aspartame có chất aspartic acid và phenylalanine, là hai chất amino acid có mặt trong đủ loại thức ăn của chúng ta. Aspartame được biến dưỡng thành methanol, phenylalanine và aspartic acid. Một số hiếm bịnh nhân mắc chứng bẩm sinh, di truyền phenylketonuria (PKU, nghĩa là trong nước tiểu có chứa chất phenyketone), họ không tiêu thụ phenylalanine được, do đó nồng độ chất này có thể lên cao trong máu nếu các em bé bị bịnh này mà không tránh thức ăn có chứa phenylalanine. Bịnh nhân PKU có mùi hôi như chuột, bị triệu chứng thần kinh như làm kinh, chậm phát triển, triệu chứng tâm thần, hành vi rối loạn. Ở Mỹ, các bé sơ sinh được thử máu và bịnh được phát hiện từ lúc mới sinh, được theo dõi thích hợp. Bịnh nhân phải tránh mọi thức ăn có chứa phenylalanine, cũng như aspartame. 

Trước đây, có nghi ngờ rằng aspartame dính líu tới u bướu não (giai đoạn 1975-1992), cũng như nghi ngờ aspartame gây ung thư máu (leukemia, lymphoma) ở chuột được cho tiêu thụ một lượng rất lớn (tương đương với người ta uống 8-2000 lon diet coca/ngày); tuy nhiên FDA xét rằng những dữ kiện này không đủ giá trị và những nghiên cứu trên 1/2 triệu người về hưu dùng nước uống có chứa aspartame cho thấy không có việc gia tăng ung thư não hay máu.

Gần đây nhất, năm 2022, nghiên cứu NutriNet-Santé đã báo cáo rằng những người trưởng thành tiêu thụ lượng aspartame cao hơn có khả năng mắc ung thư nói chung cao hơn một chút (nguy cơ gấp 1,15 lần), ung thư vú (nguy cơ gấp 1,22 lần) và ung thư liên quan đến béo phì (nguy cơ gấp 1,15 lần) rủi ro) so với những người không tiêu thụ aspartame. 

Acceptable daily intake [ADI]: 40 mg/kg of body weight. (ADI: Lượng dùng hàng ngày có thể chấp nhận được mà không gây hại đáng kể về sức khỏe thường do các cơ quan quốc tế như cơ quan Lương Nông [FAO] của Cơ quan Y tế Quốc tế Liên Hiệp Quốc [WHO] quy định.)ADI thường 100 lần ít hơn (100 lần thấp hơn) mức có thể gây ra những lo ngại về sức khỏe.

3) Acesulfame potassium (Sunett); ngọt hơn đường 200 lần

4) Sucralose (Splenda), ngọt hơn đường 600 lần, vị giống như đường, chế biến từ đường ăn, nhưng vì ruột không hấp thụ được nên không cung cấp calories cho cơ thể.(ADI 9-15 mg/kg of body weight).

Hiện nay, trong nhóm các chất ngọt nhân tạo, Splenda chiếm thị phần cao hơn hết, hơn Equal (aspartame) chừng 4 lần.

Hàm lượng năng lượng trong một khẩu phần đơn (serving, gói 1g) Splenda là 3,36 kcal, bằng 31% so với một khẩu phần đơn (gói 2,8 g) đường hạt (granulated sugar, 10,8 kcal). Ở Mỹ, gói được dán nhãn hợp pháp là "không calo" (Zero calories) vì theo quy định nếu hàm lượng dưới 5 cal, chính phủ cho phép ghi trên label là zero calories), tuy nhiên nếu bạn dùng 3,2 gói Splenda (3,36 kcal mỗi gói) thì bạn sẽ ăn lượng calo tương đương như ăn một gói đường thường (2,8 gram với 10,8 kcal). Gói Splenda chứa một lượng sucralose tương đối nhỏ, phần lớn chất này được không được chuyển hóa, không được cơ thể tiêu thụ. Tuy nhiên "các chất tạo khối" (bulking agent) là dextrose hoặc maltodextrin như các loại carbohydrate khác, dextrose và maltodextrin được cơ thể tiêu thụ và có chứa 3,75 kcal mỗi gam. Nói cách khác, mặc dù ghi là zero calories, nếu chúng ta dùng Splenda (và Equal cũng vậy) nhiếu gói trong ngày, lượng calorie ( từ dextrose và maltodextrin) cũng có thể đáng kể.

5) Sodium cyclamate: cyclamate, không được dùng tại Hoa kỳ, nhưng được bán lẻ tại Canada, (trong lúc saccharine cần toa mới mua được ở Canada). 

Còn tiếp

28/05/2023

Đạo diễn Trần Anh Hùng thắng giải Đạo diễn xuất sắc nhất ở Cannes

               


 Bộ phim "La Passion de Dodin Bouffant" vừa đưa về cho đạo diễn người Pháp gốc Việt - Trần Anh Hùng (60 tuổi) giải Đạo diễn xuất sắc nhất tại lễ bế mạc LHP Cannes.

La Passion De Dodin Bouffant (Niềm đam mê của Dodin Bouffant) là bộ phim tình cảm lãng mạn lấy bối cảnh nước Pháp cuối thế kỷ 19. Phim xoay quanh chuyện tình giữa một nữ đầu bếp và một thực khách sành ăn. Hai vai diễn chính trong phim do hai diễn viên nổi tiếng người Pháp - Juliette Binoche và Benoit Magimel - đảm nhận. Phim được quay trong một tòa lâu đài ở Pháp.

Nhân vật nữ chính Eugenie là một đầu bếp đầy nhiệt huyết và đam mê với nghệ thuật ẩm thực. Dodin là một thực khách sành ăn quen thuộc mà cô đã phục vụ nhiều năm. Hai người dành tình cảm yêu mến cho nhau và rồi bắt đầu có những xúc cảm lãng mạn.

Chính xúc cảm giữa hai người đã trở thành gia vị để Eugenie sáng tạo nên nhiều món ăn ấn tượng hơn nữa, gây nên sự sửng sốt cho những đầu bếp nổi tiếng hàng đầu trong nền ẩm thực Pháp. Dù vậy, Dodin vẫn phải chịu đựng sự thờ ơ của Eugenie bởi cô không muốn cam kết gắn bó nghiêm túc. Chính lúc này, Dodin quyết định sẽ tự mình vào bếp, sẽ dùng ẩm thực để chinh phục lại Eugenie.

Để thực hiện bộ phim này, đạo diễn Trần Anh Hùng đã mời đầu bếp nổi tiếng người Pháp - Pierre Gagnaire làm cố vấn ẩm thực cho phim.



Cảnh trong phim "La Passion De Dodin Bouffant" (Ảnh: Hollywood Reporter).

Tại LHP Cannes, La Passion De Dodin Bouffant tham gia tranh tài ở hạng mục quan trọng nhất - giải Cành Cọ Vàng. Phim được đánh giá là chứa đựng nhiều thế mạnh khi lựa chọn khai thác đề tài ẩm thực Pháp, đặt trong một bối cảnh cổ điển lãng mạn, có hai diễn viên chính đang ở đỉnh cao sự nghiệp... Phim có các khuôn hình nên thơ được dàn dựng bởi vị đạo diễn tài danh.

Ê-kíp thực hiện bộ phim quy tụ nhiều nhân vật có tiếng trong giới làm phim ở Pháp. Trong sự nghiệp của mình, đạo diễn Trần Anh Hùng từng giành giải Camera Vàng tại LHP Cannes 1993 với phim điện ảnh đầu tay Mùi đu đủ xanh. Bộ phim Xích lô của Trần Anh Hùng từng giành giải Sư tử Vàng tại LHP Venice 1995.

Các dự án phim của Trần Anh Hùng luôn rất thu hút sự quan tâm của những diễn viên tài danh của nền điện ảnh Pháp. Bộ phim gần đây nhất do anh thực hiện - phim Eternitée có sự tham gia của những diễn viên nổi tiếng người Pháp như Audrey Tautou, Melanie Laurent và Berenice Bejo.

Hai diễn viên chính trong phim La Passion De Dodin Bouffant - Juliette Binoche và Benoit Magimel đều từng giành được những giải thưởng danh giá trong lĩnh vực điện ảnh tại Pháp và tại một số liên hoan phim quốc tế.


Đạo diễn Trần Anh Hùng xuất hiện bên vợ và hai con trong lễ công chiếu phim "La Passion De Dodin Bouffant" ở LHP Cannes (Ảnh: Daily Mail).

 

Đạo diễn Trần Anh Hùng và vợ xuất hiện bên các diễn viên của phim "La Passion De Dodin Bouffant" (Ảnh: Daily Mail).

Juliette Binoche và Benoit Magimel còn từng gắn bó với nhau từ năm 1998 tới năm 2003, họ có một người con chung. Lần cuối hai người diễn xuất chung trong một bộ phim là hồi năm 1999 với tác phẩm điện ảnh Children of the Century. Sự ăn ý và những xúc cảm chân thực là điều mà người xem có thể cảm nhận được ở hai nhân vật chính trong phim.

Khi nhận giải Đạo diễn xuất sắc nhất tại Cannes, đạo diễn Trần Anh Hùng đã gửi những lời cảm ơn tới ê-kíp cộng sự đã cùng anh thực hiện bộ phim La Passion de Dodin Bouffant.

Đặc biệt, Trần Anh Hùng dành những lời nồng nhiệt nhất cho vợ của mình - nữ diễn viên Trần Nữ Yên Khê: "Hơn hết, tôi cảm ơn người đã đồng hành bên tôi suốt những năm tháng qua, người đã dành tặng cho tôi vẻ đẹp và tài năng của cô ấy. Trần Nữ Yên Khê, cô ấy là vợ tôi, là người bếp trưởng tài sắc của tôi".

Lời cảm ơn của Trần Anh Hùng dành cho vợ là một cách gợi nhắc tới chuyện tình đẹp của hai nhân vật chính trong bộ phim điện ảnh La Passion de Dodin Bouffant.

Theo The Guardian

27/05/2023

CUỘC SỐNG HIỆN-TẠI CỦA NICK VUJICIC SAU 10 NĂM ĐẾN VIỆT-NAM!!!

 NICK VUJICIC LÀ DIỄN-GIẢ, TÁC-GIẢ NỔI TIẾNG NGƯỜI AUSTRALIA  GỐC SERBIA. NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHÔNG CÓ TƯ CHI NGUYÊN VẸN NGAY TỪ KHI CHÀO ĐỜI, NHƯNG CÓ NGHỊ-LỰC SỐNG PHI-THƯỜNG, KHIẾN NHIỀU NGƯỜI NỂ PHỤC! 

   Cuốn sách đầu tiên của Nick Vujicic là: "CUỘC SỐNG KHÔNG Giới-HẠN" (Life Without Limits: Inspiration for a Ridiculously Good Life) được xuất bản vào năm 2010 và được dịch ra hơn 30 thứ tiếng.

           Nick Vujicic là một Tác-Giả, một Diễn-Giả nổi tiếng khắp thế giới! (Ảnh: News).

   Trong cuốn sách này, Nick đã viết: "Bạn đẹp đẽ và quý giá hơn tất cả những viên Kim-Cương trên thế gian này! Dẫu vậy, chúng ta nên luôn luôn đặt ra cho mình MỤC-TIÊU trở thành những con người tốt hơn, toàn thiện hơn, đẩy lùi và ĐẨY LỤI và LOẠI BỎ những giới hạn bằng cách mơ những giấc mơ lớn!

   Trong HÀNH-TRÌNH đó, chúng ta luôn cần có những điều chỉnh nhưng cuộc đời này luôn đáng sống! Tôi đến đây để nói với bạn rằng cho dù bạn đang ở trong hoàn cảnh nào, miễn là bạn CÒN THỞ, thì bạn vẫn có thể ĐÓNG GÓP cho cuộc đời này!".

   Đến nay, Nick đã phát hành được 8 cuốn sách và được yêu thích trên khắp thế giới: "ĐỪNG BAO GIỜ TỪ BỎ KHÁT-VỌNG" (Unstoppable), "SỐNG CHO ĐIỀU Ý-NGHĨA HƠN" (Limitless) là tên một số cuốn sách của Nick! Cuốn sách gần nhất của anh được ra mắt vào năm 2018 mang tên: "SỐNG MẠNH-MẼ NHỜ TÌNH YÊU CỦA CHÚA VÌ NHỮNG ĐỨA TRẺ". (Be the Hands and Feet: Living Out God's Love for All His Children)

Dù sinh ra với cơ thể không lành lặn nhưng Nick rất giàu NGHỊ-LỰC! (Ảnh: DM).

    Nick đã trò chuyện với hàng triệu người ở hơn 25 quốc gia, trong đó có Việt-Nam. Nick tâm sự rằng, với cơ thể khiếm khuyết, anh được sinh ra để TRUYỀN CẢM-HỨNG, HY-VỌNG SỐNG, SỰ LẠC-QUAN cho người khác thông qua câu chuyện của bản thân!

  Trước khi trở thành mmột TÀC-GIẢ, một DIẾN-GIẢ truyền cảm hứng khắp thế giới, Nick từng trải qua những năm tháng khó khăn! Anh chào đời năm 1982 tại Melbourne, Australia một cách khỏe mạnh nhưng lại không có cả hai chi trên và dưới, chỉ có 2 chân nhỏ, và một trong đó có 2 ngón chân!

   Không ai có thể giải thích tại sao anh lại mắc hội chứng cực kỳ hiếm gặp! Trong nhiều năm, Cha Mẹ của Nick luôn tự hỏi tại sao điều kỳ lạ đó lại xảy ra với gia đình họ? Vượt qua nỗi buồn, Cha Mẹ Nick trở thành chỗ dựa cho con trai, giúp anh vượt lên MẶC CẢM và VUI SỐNG như một đứa trẻ bình tthường!

   Những năm tháng đi học với chàng trai đặc biệt không dễ dàng. Suốt tuổi thơ, Nick phải đối mặt với nhiều vất vả ở trường lớp, thường xuyên rơi vào tuyệt vọng và cô đơn! Niềm vui và sự tự tin đến với Nick khi Mẹ đưa cho anh một bài báo viết về một người đàn ông bị khuyết tật giống anh đã vượt qua nghịch cảnh. Sau đó, anh quyết định không thể sống buồn chán, mặc cảm và tẻ nhạt!      

             Nick Vujicic khi còn nhỏ! (Ảnh: Instagram).

   Anh chấp nhận cuộc sống không có CHÂN TAY nhưng vẫn có thể làm mọi việc như người bình tthường! Từ chỗ phụ thuộc hoàn toàn vào người khác khi phải làm những việc cơ bản, Nick tập viết bằng 2 ngón chân trên bàn chân trái, tự lấy cốc nước, chải tóc, đánh răng, trả lời điện thoại, cạo râu...

   Anh biết dùng máy tính và có khả năng đánh máy 45 từ/phút bằng phương pháp "GÓT và NGÓN CHÂN". Anh cũng học cách ném bóng Tennis, chơi trống, chơi Golf, bơi lội và thậm chí nhảy dù! Điều tuyệt vời nhất chính là Nick hiểu, anh có thể truyền cảm hứng cho những người giống mình!

   Năm 17 tuổi, anh thành lập tổ chức phi lợi nhuận của riêng mình và đặt tên là: "CUỘC SỐNG KHÔNG GIỚI-HẠN" (Life without Limits),

Vujicic viết sách, thực hiện những buổi nói chuyện nhằm khích lệ những CON NGƯỜI KHUYẾT-TẬT có hy vọng và tìm được ý nghĩa cho cuộc sống mình!

   Anh tốt nghiệp Đại-Học năm 21 tuổi, với tấm bằng kép ngành Kế-Toán và Kế-Hoạch Tài-Chính. Sau đó, anh trở thành một DIỄN-GIẢ đặt chân tới nhiều nơi trên thế giới, khích lệ mọi người KHÔNG BỎ CUỘC và LUÔN TÌM THẤY NIỀM VUI TRONG CUỘC SỐNG!              

       Nick Vujicic và người bạn đời của mình! (Ảnh: Instagram).

   Năm 2010, Nick gặp người bạn đời Kanae Miyahara trong một lần diễn thuyết tại Mỹ. Kanae cho biết, cô đã yêu Nick từ cái nhìn đầu tiên và bị ấn tượng bởi sự hài hước, năng lượng sống phi thường của anh. Nick cũng nhận ra tình cảm đặc biệt của mình dành cho cô gái xinh xắn này!

   Họ quyết định tìm hiểu, tiến tới HÔN-NHÂN và sau 2 năm gắn bó. Bốn đứa con đáng yêu, trong đó có hai bé Trai và hai bé Gái, lần lượt ra đời khiến tổ ấm của Nick và Kanae thêm ấm áp!

  Sự xuất hiện của CÁC CON cũng mang lại cho Nick những trải nghiệm thú vị, trở thành chất liệu tuyệt vời để anh thực hiện những cuốn sách sau này! "Những ĐỨA TRẺ là món quà Chúa đã ban tặng cho tôi! Chúng tôi đã từng ước sẽ có 2 TRAI, 2 GÁI và giờ đây mọi thứ thật TRỌN VẸN và HẠNH-PHÚC!", anh chia sẻ.    

Tổ ấm hạnh phúc của Nick Vujicic khiến nhiều người ngưỡng mộ! (Ảnh: Instagram).

                            

Nick Vujicic biết ơn VỢ và CÁC CON đã mang lại cho anh những trải nghiệm tuyệt vời trong cuộc sống! (Ảnh: Instagram).

   Trên tài khoản Instagram có hơn 1,6 triệu người theo dõi của mình, ngoài việc chia sẻ những hoạt động của cá nhân, Nick Vujicic cũng tự hào đăng tải cuộc sống gia đình viên mãn và nhận được sự yêu thích của người hâm mộ!

   Nick từng tự hào nói về tổ ấm của mình: "Trước đây, tôi vẫn luôn mơ ước gặp được TÌNH YÊU của đời mình và trở thành một người Cha. Giờ đây, mọi thứ đã trở thành SỰ THẬT!".

   Hiện, Nick vẫn miệt mài với hành trình lan tỏa năng lượng tích cực. Vợ anh trở thành HẬU-PHƯƠNG vững chắc cho anh phát triển và theo đuổi những ĐAM-MÊ!

   Anh từng bày tỏ tình cảm với người bạn đời qua trang cá nhân: "CẢM ƠN EM! Vì ĐÃ ĐẾN và ĐỒNG HÀNH cùng anh hơn 10 năm qua, đi qua bao THĂNG TRẦM! NGƯỜI PHỤ-NỮ TUYỆT VỜI, CAN-ĐẢM, VỊ THA và LUÔN TẬN-TỤY với 4 đứa trẻ đáng yêu của chúng ta! Bất kể THÁCH-THỨC gì, CHÚNG TA SẼ LUÔN CÙNG NHAU VƯỢT QUA!".          

Nick Vujicic dạy các con sống bản lĩnh và lan tỏa năng lượng tích cực giống mình! (Ảnh: Instagram).

 

           Làm Cha mang lại những trải nghiệm thú vị cho Nick Vujicic! (Ảnh: Instagram).

Chứng kiến các con trưởng thành và ở bên người bạn đời dịu dàng, thấu hiểu là điều ngọt ngào trong cuộc đời Nick Vujicic! (Ảnh: Instagram).

Theo Goalcast