“Đừng lo lắng về ngày mai, ngày mai cứ để ngày mai
lo! Ngày nào có cái khổ của ngày ấy." (Mt 6,34)
Cuộc
sống luôn chứa đựng nhiều bài học lớn, đồng thời mang đến cho con người nhiều
trải nghiệm sâu sắc. Và con người thì luôn khát khao khám phá và chinh phục thế
giới xung quanh. Nhưng cuộc đời mỗi chúng ta vốn không đủ dài để nếm trải hết
mọi thử thách. Chính vì thế, việc học hỏi kinh nghiệm của người đi trước là
điều vô cùng cần thiết.
Ngày
hôm nay, tôi xin giới thiệu đến với các bạn một câu chuyện cũng rất đời thường.
Tuy rằng, nó là những công việc xem ra chẳng có gì và là những công việc chúng
ta làm hằng ngày, nhưng đôi khi, chúng ta lại không nhận ra được từ chúng những
bài học thật là bổ ích
CÂU CHUYỆN QUÉT LÁ
Trong
một ngôi chùa nọ có một tiểu hòa thượng. Công việc của cậu là quét sạch lá rụng
trong sân chùa vào mỗi buổi sáng. Chỉ mỗi việc đó nhưng cũng mất rất nhiều thời
gian, đặc biệt là vào mùa thu và mùa đông. Chính vì thế, cậu luôn tìm cách để
công việc của mình bớt vất vả. Thậm chí cậu còn tìm đến các huynh đệ trong chùa
để xin lời khuyên.
Biết
được việc này, sư trụ trì liền gọi tiểu hòa thượng đến nói chuyện. Sau khi nghe
tiểu hòa thượng trình bày, sư trụ trì mới lên tiếng:
- Ngày
mai, trước khi quét sân, con hãy rung cây thật mạnh để toàn bộ lá cây rụng
xuống. Và ngày hôm sau, con không cần phải quét lá rụng nữa.
Tiểu
hòa thượng vừa nghe xong, liền nghĩ thầm trong bụng: “Đúng là thầy thông minh
hơn người. Mình đến đây đã lâu, cũng nghĩ ra rất nhiều cách, vậy mà vẫn không
bằng một câu nói của thầy”.
Thế
là hôm sau, cậu dậy thật sớm, chạy một mạch ra sân và dùng hết sức để rung cây.
Sau đó, cậu quét sạch lá rụng trong sân. Sau khi mọi ngóc ngách đều đã sạch sẽ
thì cậu mới yên tâm quay về ăn cơm. Suốt cả ngày hôm đó, tiểu hòa thượng vô
cùng vui vẻ.
Sáng
ngày hôm sau, tiểu hòa thượng dậy sớm chạy ra sân xem thử. Cậu không khỏi ngạc
nhiên khi mà mọi công sức của cậu ngày hôm qua đều đã trở nên vô ích, bởi sân
chùa vẫn ngập lá như mọi hôm.
Lúc
đó, sư trụ trì mới bước đến nói với tiểu hòa thượng:
- Con
có biết tại sao ta đưa ra ý kiến đó không? Đó là vì ta muốn để con hiểu rằng:
bất kể hôm nay con cố gắng như thế nào thì ngày mai lá vẫn cứ rụng xuống.
Tiểu
hòa thượng chợt hiểu ra rằng, có rất nhiều việc không thể nào làm trước mà chỉ
có thể học cách đón nhận nó với thái độ tích cực nhất mà thôi.
(sưu tầm)
Có lẽ, nhiều người đã đọc và biết được câu chuyện này từ trước. Không những thế, chúng ta cũng có thể tìm và đọc được câu chuyện này ở nhiều trang hạt giống tâm hồn khác nữa. Nhưng điều quan trọng không phải nằm ở chỗ là ta đọc trước hay đọc sau, đọc chỗ này hay chỗ kia, mà là ta hiểu câu chuyện này muốn nói với ta điều gì? Điều mà vị sư trụ trì muốn nhắn tới đệ tử của mình là gì? Và điều đó áp dụng với tôi như thế nào?
Trong
cuộc sống, đôi khi những lo nghĩ mà chúng ta phải đối mặt: cơm, áo, gạo tiền
làm chúng ta đánh mất đi cái gọi là hiện tại, và cái gọi là chính mình. Lòng
kiên nhẫn và chăm chỉ làm việc mới là thái độ sống thực tế nhất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Các bạn có thể:
- Viết bình luận trước, sau đó. .
- Copy và dán trực tiếp link ảnh vào khung nhận xét. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa (kể cả nhấn phím Enter).
- Cám ơn Bạn đã bình luận về bài viết.