Tương truyền rằng, khi vua Herod biết được việc các nhà đạo sĩ sau khi viếng Chúa Hài Đồng, họ đã không quay lại gặp mình, vua đã nổi giận, lo sợ rằng Chúa Jesus - Đấng Cứu Thế sau này sẽ lớn lên làm vua và chiếm lấy ngai vàng của ông. Do đó, ông đã cho binh lính truy lùng các gia đình có trẻ sơ sinh ở Bethlehem để giết hết. Vì thế sau khi được báo mộng, Thánh Joseph đã dắt Mẹ Mary và Hài Nhi Jesus trốn khỏi sự truy đuổi của binh lính.
Trong
thời gian Chúa Giáng Sinh năm ấy, Thiên Thần cũng loan báo tin vui Chúa giáng
trần cho tất cả muôn loài. Và hôm đó có một con nhện trong hang nhận được tin rằng
đêm nay Hài Nhi Jesus, Thánh Joseph và Mẹ Mary sẽ ghé thăm nó. Nó vui mừng lắm,
tâm hồn nó thấy rộn ràng chờ đợi Chúa đến để đón tiếp, nó cũng lo sợ vì nhận biết
rằng thân hình nó nhỏ bé, không có gì để làm quà cho Chúa. Đang lúc nó suy nghĩ
thì Thánh Joseph, Mẹ Mary bồng Hài Nhi Jesus chạy vào trong hang động nơi con
nhện đang sống. Con nhện nhận biết được đó là Hài Nhi Jesus, nhưng nó lại rất
ngạc nhiên khi nhìn thấy nét mặt sợ hãi của Mẹ Mary và Thánh Joseph, trong khi
đó Hài Nhi Jesus thì lại mỉm cười bên trong chiếc tã.
Con
nhện không biết phải làm gì để cho mọi người vui, nó liền bò ra cửa hang giăng
những dải tơ trắng từ trong bụng nó xung quanh miệng hang động… Khi nó vừa xong
việc thì quân lính vua Herod ập đến. Một trong những tên lính tuốt gươm ra định
bước vào hang, nhưng viên sĩ quan trên lưng ngựa la to: “Vào trong đó làm gì?
Ngươi không biết suy nghĩ sao? Nếu có người đã vào trong hang thì làm sao có những
dải tơ nhện còn giăng kín miệng hang thế này? Mau đi tìm chỗ khác đi!” Thế là
quân lính bỏ đi tìm gia đình Thánh Gia ở nơi khác, và cũng nhờ những dải tơ nhện
đó mà gia đình Thánh Gia thoát sự truy đuổi của binh lính thời bấy giờ.
Từ
đó trở đi, mỗi dịp Giáng Sinh đến, người ta thường giăng những dây kim tuyến
trên hang đá và trên cây thông Giáng Sinh, để tưởng nhớ công của con nhện cứu sống
Hài Nhi Jesus. Và qua đó, người ta cũng nhắc cho nhau biết rằng, trước mặt Chúa
không có gì là vô giá trị, ngay cả những thứ tầm thường như tơ nhện, và để cho
thấy Chúa khiêm nhường biết chừng nào khi nhờ chú nhện năm xưa cứu mình thoát nạn.
Ở
cách làng Bethlehem chừng năm cây số có một người đàn ông nghèo tên là Pane sống
bằng nghề bán bánh mì. Mỗi ngày khi trời còn chưa sáng, ông đã phải thức dậy nhồi
bột, đốt lò nướng bánh để kịp có bánh đem bán. Một buổi sáng sớm như mọi hôm,
khi mặt trời còn chưa lên, Pane đang hì hục chuẩn bị đốt củi thì có tiếng đập cửa
thình thịch bên ngoài. Tưởng có người muốn mua bánh, Pane nói vọng ra bên
ngoài: “Còn sớm lắm chưa có bánh đâu!” Nhưng người bên ngoài vẫn tiếp tục đập cửa
kêu lên: “Xin hãy mở của cho chúng tôi!”
Pane
mở cửa xem có chuyện gì thì thấy có một người đàn ông và người phụ nữ ẵm một đứa
bé với nét mặt sợ hãi van xin ông: “Xin hãy cho chúng tôi trú ngụ trong nhà
ông, vì quân lính Vua Herod đang tìm cách sát hại con chúng tôi.”
Pane
chưa hết ngạc nhiên, nhưng nhìn thấy nét mặt sợ hãi của người đi đường, ông mời
họ vào nhà và khóa cửa lại. Người đàn ông giới thiệu mình với Pane rằng: “Tôi
là Joseph, còn đây là Mary vợ tôi, đứa bé tên là Jesus. Cả làng Bethlehem bị
quân lính Herod lục soát để tìm giết những trẻ sơ sinh dưới hai tuổi.”
Vừa
nghe đến đó thì có tiếng đập cửa dồn dập một lần nữa: “Quân lính của Vua Herod
đây! Mở cửa ra ngay!”
Biết
sắp có chuyện chẳng lành, Pane bối rối không biết mình phải làm sao. Joseph và
Mary với nét mặt sợ hãi nài van Pane: “Hãy tìm cách cứu con chúng tôi!” Pane chần
chừ, và bên ngoài tiếng gõ cửa càng mạnh hơn: “Mở cửa ra mau, không thì chúng
tôi sẽ phá cửa!” Không còn kịp kháng cự, Pane ôm lấy Hài Nhi Jesus từ tay Mary,
ông quấn cục bột bánh mì xung quanh Hài Nhi thành như một ổ bánh mì lớn rồi đặt
vào trong lò nướng, sau đó ông chạy đến cửa nhà mở ra. Vừa lúc đó có ba tên
lính tràn vào tuốt gươm ra với vẻ mặt giận dữ thét lên: “Có đứa trẻ nào trong
nhà này không?” Họ không đợi câu trả lời của những người đứng đó mà xông thẳng
vào nhà lục soát khắp nơi…
Không
thấy đứa trẻ nào, một tên lính tiến lại gần Pane, chỉ tay về phía Mary cùng
Joseph và hỏi: “Hai người kia là ai? Tại sao lại ở trong nhà ông?” Pane cố giữ
điềm tĩnh trả lời, “Họ là khách hàng của tôi. Họ đến để chờ lấy bánh do tôi nướng”.
Tên lính nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Joseph, hắn tỏ vẻ hoài nghi, đi chậm rãi đến
cửa lò nướng bánh và mở nắp lò ra, tên lính thấy có một cục bột thật to trong
lò. Hắn đóng nắp lò lại rồi rảo bước ra khỏi nhà Pane cùng với hai tên đi cùng
mình.
Khi
cánh cửa đóng sập lại, Pane vội vã đem cục bột ra khỏi lò, cả ông và cha mẹ Hài
Nhi thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy Hài Nhi mỉm cười với họ.
Khi những tên lính đã đi khuất, Joseph và Mary từ biệt Pane và tiếp tục lên đường trốn sang Ai Cập. Sau khi tiễn hai ông bà, Pane chợt nhớ rằng mình chưa kịp nướng bánh, và ông lật đật đem đống bột đã ủ chưa kịp nướng bỏ vào lò. Nhưng điều ông không ngờ rằng những chiếc bánh hôm đó ông làm ra có một mùi thơm đặc biệt, ai ăn vào cũng cảm thấy ngon. Chẳng mấy chốc ông trở thành người bán bánh nổi tiếng trong vùng, và người ta gọi bánh của ông là Panettone.
Truyện
ông Pane nhét Hài Nhi vào lò bánh thường được người ta truyền miệng với nhau
vào Mùa Giáng Sinh. Vì thế, ở nước Ý, người ta thường ăn bánh mì Panettone vào
dịp lễ này. Bột của loại bánh này được ủ lên men bằng một công thức đặc biệt.
Chiếc bánh sau khi nướng thường to hơn gấp hai hay gấp ba chiếc bánh mì thường,
rất mềm và ngọt. Vào đêm Giáng Sinh, các gia đình người Ý thường quây quần bên
nhau, cắt chiếc bánh Panettone và rót rượu Champaigne để chúc nhau những lời
chúc tốt đẹp nhất. Họ muốn nhắc với nhau rằng, một khi chúng ta có lòng nhân từ
và quả cảm, chúng ta mới có thể tiếp đón Chúa trong căn nhà của mình.
ST
Hay, vui, ý nghĩa! :))
Trả lờiXóahttps://ipekseyhanpoyrazkarayel.files.wordpress.com/2015/12/wp-1450976439927.gif
Cám ơn anh Đỗ Văn.
Xóahttps://static.vecteezy.com/system/resources/previews/000/683/021/non_2x/merry-christmas-greeting-card-pattern.jpg