Để
diễn tả một ý Chết thôi
Mà
tiếng Việt nhiều chữ quá trời.
Nào
là Qua Đời, nào Đi Đứt,
Nào
Tử Vong, Từ Trấn, Đã Khuất,
Nào
Hy Sinh, Nhắm Mắt, Đứng Tròng,
Nào
Ngỏm Củ Tỏi, Tiêu Tán Thòn (Tùng)
Nào
Mất, gặp Diêm vương, Tắt Thở.
Nào
Toi Mạng, Đi Rồi, Hạ Thổ.
Đi
Buôn Muối, Đã Bỏ Cuộc Chơi.
Nào
Xuôi Tay, Đắp Chiếu, Chầu Trời.
Nào
Khuất Núi, Lìa Đời, Vĩnh Biệt.
Nào
Thăng Thiên, hay là Hạ Huyệt.
Hay
Băng Hà, Hoá Kiếp, Siêu Sinh,
Hết
Muốn Sống hoặc Thiêu, hoặc Chôn.
Hay
Ngắm Gà Khoả Thân, Queo, Ngoẻo.
Khuất
Bóng, Hai Năm Mươi, Tới Số.
Hui
Nhị Tì, Tạ Thế, Tiêu Tùng.
Ra
Đi, hay Về Cõi Tây Phương,
Về
Với Chúa, Quy Tiên, Vong Mạng.
Nào
Tứ Mã Phân Thây, Xử Trảm.
Lên
Ghế Điện, Xử Bắn, Bêu Đầu,
Nào
Hơi Ngạt, Độc Dược Uống Mau.
Đi
Mò Tôm, Bạn Bè Giun, Dế,
Thăm
Ông Bà, Giã Từ Vũ Khí,.
Nằm
Dưới Năm Thước Đất, Mồ Yên
Mả
Đẹp, Đã Rũ Sạch Bụi Trần.
Thế
là Một Đi Không Trở Lại.
Rũ
Sạch Nợ Đời, Chầu Diêm Chúa.
Xong
Kiếp Phàm Trần, Bỏ Thế Gian,
Về
Cõi Hạc, hay Lên Thiên Đàng.
Thở
Hơi Cuối Cùng, đã Quá Cố.
Nói
cách nào, tựu chung vẫn cứ
Là
Chết thôi. Ngựa Xé, Voi Dầy.
Như
Quá Vãng hay Mặc Áo Cây
Thì
Bốn Tấm Dài, Hai Tấm Ngắn.
Quả
thật tiếng Việt phong phú lắm!
Mới
đây có anh bạn nhắc thêm
An
Giấc Ngàn Thu (mà tôi quên)
Là
cái chết êm đềm, thanh thản.
Có
lẽ vẫn còn nhiều chữ lắm,
Mà
nằm vắt trán nghĩ chưa ra.
Bạn
nào giỏi đua tay quơ quơ
Tìm
được thêm xin đưa lên tiếp.
Chẳng
hạn Tiêu Diêu Miền Cực Lạc
Hay
Ra Đi Về Cõi Vĩnh Hằng
Hay
Về Nơi An Nghỉ Cuối Cùng .
Hoặc
Nằm Yên Trong Lòng Đất Lạnh.
Hay
nói theo một cách thật bảnh
Là
thôi Đã Cất Cánh Bay Xa,
Có
nghĩa là người đã Phiêu Du
Miền
Tiên Cảnh (hay là Cực Lạc).
Cũng
có thể nói theo cách khác
Là
đã Về Với Cát Bụi rồi
Hay
Hồn Du Âm Cảnh (Ôi thôi,
Đã
bị hoá Ra Người Thiên Cổ!)
Tống
Táng (Điểu, Thuỷ, Hoả, hay Mai)
Danh
sách chắc chắn sẽ còn dài.
Như
là Chúa Gọi Về, chẳng hạn.
Kể
như là Về Miền Miên Viễn.
Kết
Liễu Cuộc Đời, Ngỏm, Đi Tiêu
Có
nghĩa là một sớm, một chiều
Lên
Bàn Thờ, Lăn Queo, Chết Ngắc.
Bị
đột quỵ, Kỳ Tử Bất Đắc
Đã
Ra Ma, Cắt Đứt Đường Trần
Hay
là gặp Thánh Chúa Hưởng Nhan,
Xa
Chốn Hồng Trần, Vào Âm Phủ.
Danh
sách này chắc chắn chưa đủ.
Những
chữ khác, nhất định vẫn còn,
Chẳng
hạn như Về Chầu Tổ Tiên.
Có
bạn nhắc Tịch, thêm một chữ.
Về
Nơi Chín Suối, (hay đấy chứ!)
Kể
như là Phi Vụ Cuối Cùng.
Hay
Ngã Ngựa, hay là Mệnh Chung.
Hoặc
Từ Bỏ Dương Trần, Vắn Số.
Xuống
thủy cung, Viếng Thăm Hà Bá
Tôi
vừa nhớ thêm chữ Mãn Phần,
Hay
nói cho có vẻ oai hùng
Thì
là vào Vùng Năm Chiến Thuật
Viết
mỏi tay mà vẫn chưa hết
Như
Đi Chuyến Tầu Suốt khác gì
Với
Việt Nam nói Gặp Bác Hồ.
Tức
bị Vong Thân, là cái chắc.
Hay
như nhà sư Đã Viên Tịch.
Hoặc
là thôi, Vĩnh Biệt Ngàn Thu.
Nếu
đem thiêu thì Hoá Ra Tro.
Còn
Ga Cuối Đường Tầu là chữ
Chết,
đượm chút sắc mầu văn vẻ.
Gần
đây một bà chị góp thêm
Một
nhóm chữ tuy ít người dùng
Nhưng
đọc lên nghe “mềm” ra phết:
“Ra
Đi Không Mang Va Li”, hết!
Yểu
Mệnh ắt là chết, dĩ nhiên.
Lên
Đoạn Đầu Đài, Ra Pháp Trường,
Khi
nói Nhẩy Sô Cuối Cùng, chẳng hạn.
Tức
là Tàn Hơi, Đèn Dầu Cạn.
Bỏ
Cuộc, Nằm Xuống, Gói Poncho
Chắc
chắn là chết, hết sầu, lo.
Hai
Tay Buông Xuôi là Trời Gọi.
Tổ
Quốc Ghi Ơn, một cách nói.
Trả
Xong Nợ Đời, Tới Cõi Âm
Liệu
có bạn nào biết gì thêm.
Vì
chưa đủ, vẫn còn chưa đủ!
CHẨM
TÁ NHÂN