Trang

30/05/2020

Chuyện Vui Về Cuộc Thi Hoa Hậu.



Trong cuộc thi hoa hậu ở Sàigòn, có 3 nguời đẹp vào chung kết để thi ứng xử :1 cô là công nhân xuởng lắp ráp xe đạp,1 cô nữa là công nhân hãng bia, cô thứ 3 thuộc xuởng lắp ráp tủ lạnh National.

Cô công nhân xuởng lắp ráp xe đạp đuợc bắt thăm ứng xử truớc.  Ban giám khảo hỏi:
- Cô hãy cho biết theo quan niệm của mình, nguời đẹp khác xe đạp chổ nào ?
Cô này trả lời :
- Thưa ban giám khảo và thưa tất cả quí vị (chúm chím cuời duyên), đối với xe đạp thì phải đạp pê-đan lấy trớn rồi mới leo lên cuỡi, còn với đàn bà nói chung thì phải làm nguợc lại ạ !
Khán giả đồng thanh vổ tay tán thuởng.
Kế tiếp ban giám khảo hỏi cô công nhân hãng bia :
- Cô hãy cho biết chổ khác nhau giữa phụ nử và chai bia ?
Cô này trả lời :
- Thưa quí vị , theo ý em thì chai bia đuợc đong đầy truớc khi đóng nút, còn phụ nử thì đuợc đóng nút truớc đấy ạ !

Cử tọa vổ tay vang dậy và có tiếng huýt sáo như điên.
Ðến cô thí sinh của hãng tủ lạnh National.
Truớc câu hỏi tương tự của ban giám khảo, các bạn đoán xem cô ta sẽ trả lời ra sao để nói lên sự khác biệt giữa tủ lạnh và đàn bà ?


Cô thí sinh thứ ba này mắt sáng long lanh, trả lời :
- ... theo em thì có 1 điểm khác biệt nhỏ như thế này : Thuờng thì nguời ta cho vào tủ lạnh miếng thịt lúc nó còn mềm, để rồi lúc lấy ra nó trở thành cứng. Còn đối với đàn bà thì ngược lại, miếng thịt cho vào thì cứng, đến lúc lấy ra thì đã mềm...
(cô lấy vạt áo che miệng cuời).


Sưu tầm

28/05/2020

21 hình ảnh vừa đáng sợ vừa thú vị trong đợt rét kỷ lục của Mỹ đầu năm 2019

Nhiều nơi trên nước Mỹ đang trải qua thời tiết rét kỷ lục với 'lốc xoáy vùng cực' đổ bộ xuống một khu vực rộng lớn của nước Mỹ, lan rộng khắp các bang miền Trung Tây và miền Đông. 

Reuters dẫn thông tin từ cơ quan Khí tượng Quốc gia Mỹ cho biết nhiệt độ có thể rớt xuống mức -40 độ F (-40 độ C) ở các vùng đồng bằng phía Bắc và vùng Đại Hồ.

Với thời tiết  này, người dân được khuyến cáo nên ở trong nhà nhưng vẫn có những người dũng cảm ra ngoài để trải nghiệm và chụp những bức ảnh cho thấy ảnh hưởng của lốc xoáy vùng cực với cuộc sống hiện tại của họ, từ toilet vỡ tung do băng đến kiểu tóc dựng đứng, những bức ảnh về đợt rét kỷ lục sẽ khiến bạn dù chỉ nhìn thôi cũng thấy lạnh người.
Bong bóng đóng băng ngay khi vừa được thổi ra
Bình chứa nước của bồn cầu bị vỡ do nước đóng băng bên trong
Sau hai ngày mưa và băng tuyết tấn công
Mở cửa xe ở Chicago
Sông Michigan đóng băng
Cảnh tượng tuyệt đẹp trong thời tiết -40 độ C
Người lính cứu hỏa làm nhiệm vụ trong lốc xoáy vùng cực -40 độ C
Bữa trưa ở Chicago hôm nay
Iowa đã lạnh đến mức này
Do quá lạnh, người ta đã đốt lửa ở đường ray tàu tại Chicago để làm ấm
Ở Winconsin lúc này
Khi bạn thổi bong bóng trong thời tiết cực lạnh giá
Băng tuyết đóng băng ở mi mắt
Chiếc quần đóng băng ở Minnesota
Những quả trứng bị đóng băng
Cuộn giấy vệ sinh cũng không thoát khỏi số phận
Chào đồng chí!
Cái lạnh len lỏi từng góc nhà
Đừng nghĩ đến chuyện phơi quần áo trong thời tiết này
Thử đập một quả trứng sống trong trời lạnh và xem nó sẽ biến đổi ra sao
Kiểu râu mới đông xuân 2019

27/05/2020

Lewinsky thừa nhận, cố tình lộ quần lót để được Bill Clinton để ý


Monica Lewinsky thừa nhận trong một bộ phim tài liệu mới rằng, cô quả thật đã phải lòng Tổng thống Bill Clinton ngay từ những ngày đầu tiên thực tập tại Toà Bạch Ốc, thường xuyên tán tỉnh ông, thậm chí cố tình để lộ quần lót nhằm được để ý.

Tại một buổi tiệc sinh nhật một nhân viên Toà Bạch Ốc vào năm 1995 có sự tham dự của Tổng thống, Lewinsky nhận ra quần lót của mình lòi lên phía  sau lưng quần. “Thay vì kéo quần lên che quần lót như những lần khác thì tôi lại không làm như vậy,” người phụ nữ nhớ lại trong loạt phim tài liệu “Chuyện tình với Clinton” sắp được A&E trình chiếu. “Mọi người trong phòng không ai để ý ngoại trừ ông ấy.”

“Khi rảo bước ngang qua văn phòng George Stephanopoulos, tôi nhìn vào cánh cửa đang mở, và Bill đứng ở đó. Ông ấy ra hiệu cho tôi vào, tôi không nghĩ tim mình có bao giờ đập mạnh đến như vậy,” Lewinsky kể. “Không biết chuyện gì xảy ra nhưng tôi đang rơi vào tình huống lúng túng.” 

 Clinton ngoại tình với Lewinsky 1 năm trong nhiệm kỳ thứ hai trước khi mọi chuyện bị vỡ lỡ, dẫn đến cuộc điều tra của ông Ken Starr. “Luôn luôn có những chuyện bí mật trong mối quan hệ này,” Lewinsky nói. “Cả hai chúng tôi đều rất cẩn trọng nhưng không cẩn trọng đủ.”

“Tôi hoàn toàn phó mặc cho ông ấy,” người tình cũ của cựu tổng thống cho hay. Lewinsky trong những năm gần đây đã chấp bút viết lại chuyện tình và quyền lực trong tay Clinton trước phong trào #MeToo. Vào lúc đó, theo bà, mối quan hệ ngắn với vị lãnh đạo thế giới tự do “có cảm giác như sự gắn kết.” 


Bộ phim tài liệu dài 6 tập do Blair Foster đạo diễn và Alex Gibney sản xuất sẽ được trình chiếu vào giờ vàng 9h tối Chủ nhật trên A&E. 
ST

23/05/2020

Chọn tha thứ, đại não sẽ chữa lành tất cả những tổn thương



Một niệm buông xuống, vạn sự tự tại. Đừng lấy lỗi lầm của người khác để tự trừng phạt bản thân mình. Khi lựa chọn tha thứ, nỗi đau ấy cũng tan biến, lòng nhẹ tựa hư không, và thực sự sống với khoảnh khắc hiện tại.
“Tha thứ cho người khác cũng chính là cứu vãn bản thân”
Khoa học nghiên cứu phát hiện rằng, câu nói này không phải là “lời an ủi” sáo rỗng, mà thật sự là bí quyết để có được một cuộc sống khỏe mạnh và an vui.
Các khoa học gia bày tỏ: "Tha thứ sẽ khiến tâm hồn chúng ta giải thoát ra khỏi những cảm nhận thống khổ, phóng thích ra những cảm xúc tiêu cực, khôi phục lại trạng thái cân bằng cho cả tâm lẫn thân".
Chọn cách tha thứ, sẽ dễ dàng quên đi sự đau khổ
Một nghiên cứu khoa học công bố trên tạp chí “Khoa học Tâm lý” vào ngày 21 tháng 5 rằng: Những người chọn cách tha thứ sẽ dễ dàng buông bỏ nỗi đau mà họ đang chịu đựng.
Khi chúng ta chọn tha thứ, cơ chế của đại não sẽ tự động giúp những hồi ức đau khổ phai nhạt dần theo năm tháng.
Các nhà nghiên cứu tại Đại học St Andrew ở nước Anh đã yêu cầu 30 đối tượng đọc 40 loại nội dung bao gồm những tình huống gây tổn hại nghiêm trọng cho người khác và trộm cắp v.v.
Họ để cho những người tham gia này chấm điểm mức độ tổn thương gây ra bởi các hành vi ấy, đồng thời nghĩ rằng: "Nếu bản thân là người bị hại, thì tính khả thi tha thứ cho đối phương là bao nhiêu".
Hai tuần sau, cũng nhóm người tham gia ấy đọc lại nội dung này, nhưng lần này nội dung đã được đánh dấu phân biệt thành màu đỏ hoặc màu xanh.
Nhà nghiên cứu yêu cầu người tham gia nhớ lại nội dung màu xanh, chứ không nghĩ đến những đoạn màu đỏ.
Tiến sĩ Saima Noreen, tác giả của bài báo, cho biết:
“Sau khi các đối tượng bắt đầu chọn “tha thứ”, thì sau này dẫu có nhớ lại những sự kiện ấy, họ cũng tỏ ra khá thờ ơ và không mấy bận tâm.
Còn đối với những người ban đầu chọn “không tha thứ”, mặc dù trong khảo nghiệm yêu cầu đừng nhớ lại chi tiết, nhưng ký ức vẫn thấm sâu và đau khổ vẫn mạnh mẽ khôn nguôi”.
Kết quả nghiên cứu cho thấy, sau khi người ta quyết định “tha thứ”, cơ chế tự động quên của đại não sẽ bắt đầu hoạt động, khiến người ta quên đi những ký ức đau khổ không có lợi cho bản thân.
Mặc dù đôi khi thật khó mà tha thứ cho ai đó, nhưng chỉ cần chúng ta muốn chọn cách tha thứ, thì việc quên đi những ký ức cũng trở nên dễ dàng hơn.
Noreen, nữ minh tinh Hoa Kỳ, người thọ 95 tuổi, đã nêu lên rằng: "Mối quan hệ giữa tha thứ và quên là sự tương tác hai chiều, nó trở nên phức tạp hơn theo thời gian, càng lâu càng thấm sâu và rối rắm. Năm tháng trôi qua, thuận theo việc chúng ta biết học cách tha thứ cho người khác, thì điều này sẽ có tác động tích cực đến sức khỏe của mỗi người chúng ta".

“Không tha thứ” mang lại tai họa cho cuộc sống
Trong những năm gần đây, các nhà nghiên cứu đã thực hiện rất nhiều thử nghiệm về mối quan hệ giữa “tha thứ” và sức khỏe:
Họ phát hiện rằng, “tha thứ” cũng là một hình thức hoạt động tâm lý có thể cải thiện chức năng tim mạch, giảm đau mãn tính, xoa dịu căng thẳng và nâng cao chất lượng cuộc sống, nó chính là một “phương thuốc tốt” bảo trì sức khỏe và cuộc sống lành mạnh.
Khi một cá nhân đối đãi với mâu thuẫn mà cứ canh cánh trong lòng, tâm lý người ấy thường ở trong trạng thái căng thẳng, xung đột trong nội tâm không giải khai được, dẫn đến não và dây thần kinh bị kích thích cao độ, gây căng thẳng thần kinh, co mạch, tăng huyết áp, co thắt đường tiêu hóa, việc tiết dịch tiêu hóa bị ức chế v.v. .

Tăng nguy cơ mắc bệnh tim, bệnh tâm thần và nhiều chứng bệnh khác
Thực tế cuộc sống cũng chứng minh rằng, khi một người gặp sự cố mà không bình tĩnh, không thể tha thứ cho người khác, thường sẽ khiến chuyện bé xé to, làm cho mâu thuẫn trở nên gay gắt, vô hình chung sẽ mang lại vô vàn rắc rối cho chính mình.
Trong cuốn sách Y sơn dạ thoại được tổng hợp từ những trường hợp bệnh có thật, nó kể về trắc trở và khó khăn trong cuộc sống của những người “không biết tha thứ” gây ra.
Người bệnh trong quyển sách ấy tên Thụy, cô đã đến phòng khám Đông y để điều trị bệnh Parkinson. Y học Trung Quốc gọi Parkinson là bệnh tê liệt run rẩy.
Thụy mắc bệnh này gần 3 năm nay, hai tay của cô đều run rẩy, khi ăn cơm thường run dữ dội hơn, cơm chưa đưa tới miệng đã rơi xuống đất rồi.
Sau khi cô đến bệnh viện Đông y trị liệu một thời gian, bệnh tình vẫn vậy, cũng không có khởi sắc gì, trạng thái lúc ổn lúc không, hết rồi lại tái phát.
Điều này khiến các bác sĩ Đông y cũng phân vân khó hiểu, trong lúc hỏi thăm mới biết rằng có một số chuyện đã xảy ra trong cuộc sống của cô, cô kể:
“Tôi và chồng quản lý một công ty vận chuyển tàu container, chúng tôi có một biệt thự trên một hòn đảo, và chia sẻ con đường riêng với hàng xóm, chỉ có hai gia đình chúng tôi sống trên đảo.
Do đường bị hỏng, chúng tôi đề nghị hai gia đình chi tiền để sửa đường, nhưng hàng xóm phản đối, nên chúng tôi đành tự trả khoản phí sửa chữa này. Nào ngờ những công nhân làm đường không chú ý, trong quá trình thi công lại đổ đá ngay giữa đường gây bất tiện giao thông cho hàng xóm.
Họ nghi ngờ rằng chúng tôi vì giận mà cố ý làm như vậy, nên họ đã đóng một cổng thuộc một phần trên đất của họ, nơi mà vừa thuận tiện lại vừa gần mỗi khi chúng tôi về nhà. Điều này khiến cho chúng tôi phải đi đường vòng xa thêm mấy dặm so với bình thường mới về đến nhà được.
Chồng tôi bắt đầu la mắng, và trong lúc tức giận đã khóa nước sinh hoạt lại. Nước là do gia đình chúng tôi lắp đặt trước, vì tiết kiệm nên họ câu nước lại từ nhà chúng tôi. Việc khóa này đã cắt đứt nguồn cấp nước cho nhà hàng xóm.
Khi cắt nước như vậy khiến họ gần như giận phát điên, và đã đổ xi măng vào đống đá trên đường làm tắc nghẽn hoàn toàn đường lái xe về nhà của chúng tôi.
Thế đó, chúng tôi vừa mất phí sửa đường hết mấy trăm triệu, vừa trở thành oan gia không đội trời chung với nhau.
Không ai có thể chịu đựng hơn được nữa, giọt nước tràn ly khi hai chúng tôi đều tìm luật sư, vụ kiện này đã kéo dài gần 3 năm và phí luật sư lên tới mấy trăm triệu đồng.
Trong 3 năm qua, chúng tôi không thể về nhà, còn họ cũng không thể ở lại trên đảo. Hiện mâu thuẫn của chúng tôi đã đến cao trào, ví như anh chết, tôi sống và ngược lại. Thật trớ trêu là ngôi nhà vướng kiện tụng nên không thể bán, cũng không thể ở, còn phải duy tu…”
Vì không thể hòa giải mâu thuẫn, cả hai gia đình đã trở nên thù địch lẫn nhau, khiến cả đôi bên đều cảm thấy thân tâm mệt mỏi.
Trong quá trình thuật lại, Thụy càng nói càng kích động, và tay của cô bắt đầu run, mặt giận đỏ lên, dường như cảm xúc đã đến ranh giới của sự sụp đổ.
Bấy giờ vị bác sĩ Đông y đã hiểu được nguyên nhân vì sao bệnh của cô không thể cải thiện mà còn lặp đi lặp lại phức tạp như thế.
Người tức giận, gan và mật cũng đau, khiến cho men gan tăng nghịch với nhiệt lượng nơi tim, khí nghịch không thuận, nghẽn mà không thông, tổn khí, tổn tâm và tổn cả thân.
Trong trường hợp này, bác sĩ Đông y đã sử dụng cái gọi là “liệu pháp tha thứ” trong tâm lý học hiện đại để giúp cho bệnh nhân có thể bước ra khỏi oán hận, dần dần rộng lượng bỏ qua cho đối phương, cũng là bỏ qua cho bản thân mình.
Khi bệnh nhân nói với bác sĩ rằng: “Anh đã chỉ ra nỗi oán hận và cảm giác tức giận hết sức ngột ngạt mà tôi đã chịu đựng trong suốt 3 năm qua”, lúc ấy tay cô cũng ngừng run rẩy và khuôn mặt trở nên bình tĩnh hơn.

Học cách tha thứ
Khi gặp phải mâu thuẫn với hàng xóm, hay vợ chồng bất hòa, hoặc đồng nghiệp không hợp tác... tất cả những điều này đều khiến người ta chìm vào hố sâu cảm xúc, khiến người ta trở nên bi thương, đau khổ, tức giận, thậm chí là căm hận.
Muốn thoát ra khỏi cái vòng cảm xúc tiêu cực này, phương thức thông minh nhất chính là học cách tha thứ. Điều này sẽ có lợi ích lâu dài cho cảm xúc và sinh lý của mọi người.
Tất nhiên, nói ra điều này không phải để tha thứ hay bào chữa cho một số hành vi vô đạo đức, nó cũng không buộc chúng ta phải tha thứ cho những hành động sai trái ấy. Thay vào đó, chúng ta hãy tạm gác những cảm xúc tiêu cực cực đoan đó lại và tự cho mình một khoảng trống trong tâm hồn.
Muốn thoát ra khỏi cái vòng cảm xúc tiêu cực này, phương thức thông minh nhất chính là học cách tha thứ.
Tóm lại, các nhà tâm lý học cho rằng khi gặp mâu thuẫn, chúng ta có thể xem xét vấn đề từ bốn khía cạnh sau:
1.  Nếu bạn có thể tha thứ cho người khác, bạn có thể giải phóng nhiều cảm xúc tiêu cực của bản thân.
2.  Tha thứ cho người khác, hoàn toàn không phải vì người khác, mà là vì chính bản thân bạn.
3.  Tha thứ có thể làm cho bạn khỏe mạnh và mạnh mẽ hơn.
4.  Nếu tôi là người khác, tôi sẽ đối đãi như thế nào với những gì đã xảy ra lúc đó.
Các nhà khoa học đã phát hiện rằng khi mọi người có thể nhìn vào xung đột từ quan điểm của nhau, sẽ có những thay đổi lớn về sinh lý.
Cho dù là tốc độ nhịp tim hay huyết áp đều sẽ hạ, tình trạng nhăn nhó hay cau mày cũng ít đi, và tỉ lệ lão hóa da cũng giảm - đây là những chỉ tiêu tốt về chức năng của hệ thần kinh giao cảm.
“Tha thứ” mang lại lợi ích cho chúng ta về thể chất và tinh thần, vì vậy nếu một số ký ức không vui nào đó vẫn khiến bạn cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, huyết áp tăng, đường tiêu hóa bị xáo trộn ... vậy lúc này hãy thử “thay đổi cách suy nghĩ” xem sao.
Một lần nữa từ góc độ của đối phương mà suy nghĩ về mâu thuẫn, xem việc này họ có chịu đựng được không, đồng thời quan tâm đến hoàn cảnh và hạn chế của đối phương, hãy phóng tầm nhìn xa hơn, hãy học cách bỏ qua cho thế giới không hoàn mỹ này, cũng chính là bỏ qua cho những thiếu sót của bản thân mình.
Bạn có từng nghĩ chưa, tha thứ và bao dung ấy không bao giờ là vì người khác, mà chính vì bản thân bạn đấy thôi.
Mặc dù hiện nay bạn không thể lập tức tha thứ cho tất cả những gì đã từng tổn thương bạn, vậy hãy học cách thực hiện sự cao thượng ấy một cách từ từ, vì mình mà cố gắng hơn một chút xem sao.
Quẳng đi gánh nặng cuộc sống mới có thể sống nhẹ nhàng, vui vẻ và hạnh phúc, bạn nhé!
Cao Nguyên

22/05/2020

Làm sao để biết đàn ông Giàu hay Nghèo?



Trong bất cứ xã hội nào, người nghèo và kẻ giàu đều có mặt. Trừ những người quá nghèo hay quá giàu rất dễ nhận ra, ví dụ như các đại gia tỷ phú có tên niêm yết hằng năm trên báo Fortune 500 hay mấy bà hay cô "nhà nghèo" thì quý ông, quý cụ dù có bị cận thị nặng cách mấy cũng có thể nhận ra liền! 

Ngoài ra còn có những hạng nghèo giàu khác rất khó mà phân biệt nếu chưa có cơ hội kiểm kê tài sản đặc biệt của "chàng"? Sau đây là một số kinh nghiệm sống cho các bà các cô đang bôn ba trên đường tìm kiếm ý trung nhân. Bởi vì khi yêu nhau ít ai dám hỏi về tiền bạc, do đó có nhiều cô hay bà sau khi cưới mới té ngửa ra là bồ của mình trước đó thật chẳng có tiền gì cả!  

Chỉ có cái..... mồm khoác lác.....vậy thôi !!!!!

Vậy thì.... Làm sao để biết Đàn ông Nghèo hay Giàu???
1. Đàn ông giàu hay nói tới vui chơi. Đàn ông nghèo hay nói tới công việc. 
2. Đàn ông giàu ăn mặc theo sở thích của mình. Đàn ông nghèo
ăn mặc theo sở thích của người xung quanh hoặc theo quy định. 
3. Đàn ông nghèo dẫn bạn gái vào tiệm sang trọng. Đàn ông giàu dẫn vào tiệm kín đáo. 
4. Đàn ông nghèo hay mang tiền trong túi. Đàn ông giàu mang
thẻ tín dụng. Đàn ông cực giàu chả mang gì hết.
5. Đàn ông nghèo hay nói về tài sản. Đàn ông giàu hay nói về các dự định. 
6. Đàn ông giàu tặng quà theo cảm hứng.
 Đàn ông nghèo tặng quà theo những ngày quy định trong năm. 
7. Đàn ông nghèo nhiều bạn bè. Đàn ông giàu nhiều cấp dưới. 
8. Đàn ông giàu thường già. Đàn ông nghèo thường trẻ. Nếu quá trẻ mà giàu thì đấy chỉ là con của đàn ông giàu. 
9. Đàn ông nghèo hay kể về những cô gái anh ấy ghét. Đàn ông giàu hay kể về những cô gái anh ấy yêu.

10. Đàn ông giàu bước ra khỏi xe hơi là đi thẳng. Đàn ông nghèo bước ra là nhìn chung quanh. 
11. Đàn ông nghèo hay kể về những nơi đã đi qua. Đàn ông giàu hay kể về những người đã gặp. 
12. Đàn ông nghèo hay đeo dây chuyền và nhẫn vàng.
 Đàn ông giàu chả có gì hết.
13. Dẫn bạn gái vào cửa hàng, đàn ông giàu thả đó rồi đi.
Đàn ông nghèo luôn luôn muốn đi kèm. 
14. Nếu bạn đòi đi thi hoa hậu, đàn ông nghèo sẽ can và nói:” Em không đậu đâu,“ còn đàn ông giàu cũng can và nói: “Em đậu để làm gì?”. 
15. Đến nhà bạn gái, đàn ông nghèo nhìn đồ đạc trong phòng. Đàn ông giàu nhìn tranh ảnh trên tường. 
16. Mới gặp nhau, đàn ông nghèo hỏi: “Em làm nghề gì?”.
 Đàn ông giàu hỏi: “Em định không làm nghề gì?”. 
17. Kể về thời thơ ấu, đàn ông nghèo hay nói: “Ngày xưa anh khổ”. Còn đàn ông giàu hay nói: “Ngày xưa anh chả biết gì”.
18. Khi bị mất cắp, đàn ông nghèo nói: “Của đi thay người”. Còn đàn ông giàu nói: “Thôi cho chúng nó”. 
19. Vô khách sạn, đàn ông nghèo quan tâm tới những gì trong phòng. Đàn ông giàu quan tâm những gì ngoài cửa sổ. 
20. Gặp bọn cướp, đàn ông giàu đưa tiền, đàn ông nghèo chiến đấu dũng cảm.
21. Đàn ông nghèo giáo dục con cái quan tâm tới học hành. Đàn ông giàu giáo dục con cái quan tâm tới giao tiếp. 
22. Đàn ông nghèo uống rượu theo nhãn hiệu. Đàn ông giàu uống rượu theo năm. 
23. Đàn ông nghèo khoe bạn giàu. Đàn ông giàu khoe bạn nghèo. 
24. Đàn ông nghèo nói: “Xa em là anh chết”. Đàn ông giàu nói: “Xa em anh sẽ sống khác đi”. 
25. Dự hội nghị, đàn ông nghèo quan tâm lãnh đạo nói gì. Đàn ông giàu quan tâm ai là lãnh đạo.
26. Đàn ông nghèo mua tặng bố mẹ vợ thuốc bổ. Đàn ông giàu mua tặng vé đi du lịch. 
27. Đàn ông nghèo da trắng trẻo. Đàn ông giàu da rám nắng. 
28. Đàn ông nghèo đọc xem báo chí viết gì.
Đàn ông giàu đọc xem báo chí không viết gì.
29. Đàn ông nghèo hứa: “Yêu em cho đến chết”.
Đàn ông giàu hứa: “Yêu em cho đến hết yêu”. 
30. Đi bên em, đàn ông nghèo nắm tay.
 Đàn ông giàu khoác vai tình tứ.
ST


20/05/2020

Dũng khí của trẻ nhỏ và sự khôn ngoan của người lớn


Trí tuệ mà chúng ta học được trong quá trình trưởng thành khiến ta làm việc gì cũng cẩn trọng, suy tính kỹ càng, cân nhắc thiệt hơn, nhưng đôi khi sự khôn ngoan ấy vô tình làm giảm dũng khí.
Một hôm, tôi dắt con gái nhỏ đến công viên tản bộ, ở khu đất rộng lớn có thiết kế một số con dốc thoai thoải, có lẽ là nơi dành cho trẻ em chơi ván trượt.
Lúc ấy công viên vắng vẻ và yên tĩnh, không có mấy người, con gái tôi đến chỗ cái dốc, tuy không có ván trượt nhưng cô bé cũng sáng tạo ra những kiểu chơi đùa rất vui vẻ. Sau khi chạy lên chạy xuống mệt nhoài, cô bé bắt đầu xoay người lại và đi lùi, rồi đi lùi lên, đi lùi xuống. Tôi nhìn thấy rất lo lắng, sợ con gái ngã nhào, tôi nhắc nhở mấy lần nhưng cô bé không quan tâm, còn nói “Không sao đâu mẹ.”
Chơi mãi một mình cũng chán, sau đó cô bé nghịch ngợm dùng cách nói khích tướng tôi rằng: “Mẹ này, liệu mẹ dám đến đây đi lùi với con không?” Đề nghị của con nhắc tôi nhớ lại mình đã từng nghe điều này trước đây, rằng thỉnh thoảng đi lùi cũng tốt cho sức khỏe. Thế là tôi bắt đầu đi lùi cùng cô bé.

Chơi mãi một mình cũng chán, sau đó cô bé nghịch ngợm dùng cách nói khích tướng tôi rằng: “Mẹ này, liệu mẹ dám đến đây đi lùi với con không?” 

Con gái thấy tôi đồng ý tham gia thì vui lắm, tỏ ra rất quan tâm và nói: “Con đi chầm chậm đợi mẹ nhé.”
Tôi mỉm cười và bảo con đừng bận tâm vì bản thân mẹ có thể tự đi được. Tôi nghĩ, dốc không lớn, cũng không cao, đi lùi cũng dễ mà. Chỉ là, khi lên đến đỉnh dốc nhìn xuống mới phát hiện rằng không hề đơn giản như mình đã nghĩ. Cảm thấy có chút hồi hộp trong lòng, băn khoăn không biết có nên bước tiếp không?!
Cuối cùng tôi cũng quyết định không bỏ cuộc, có điều là, mỗi bước chân đi xuống, dường như đều cảm thấy sắp té đến nơi, bản thân không kiểm soát được sự cân bằng trọng lượng của cơ thể. Cho nên, trong tiềm ý thức cứ thôi thúc tôi ngoái đầu lại nhìn để chắc chắn rằng mỗi bước chân đi xuống có thể được an toàn. Con gái trông thấy bộ dạng tôi rụt rè, cứ liên tục quay đầu như vậy thì cười ngất. 
Thử so sánh một chút, hành động của một người lớn như tôi lại dè dặt nhút nhát rất ngây ngô, còn con gái chỉ là một đứa trẻ lại rất can đảm, không có chút sợ hãi, cũng chẳng mảy may quay đầu, mỗi bước chân của cô bé đều toát lên vẻ dứt khoát và kiên định.
Sau khi con gái cười một một hơi thì hỏi tôi rằng: “Mẹ ơi, vì sao người lớn không có can đảm như trẻ nhỏ?”
Tôi nghe xong cũng ngẩn người giây lát, thật lòng không biết giải thích ra sao, bởi vì thắc mắc của cô bé quá thực tế nhưng lại điểm trúng vào tâm lý quá phức tạp của người lớn như tôi.

“Mẹ ơi, vì sao người lớn không có can đảm như trẻ nhỏ?” 

Chỉ là việc đi ngược xuống dốc thôi, nhưng quả thực là tôi không có dũng khí như con gái. Cô bé chỉ tập đi một chút mà đã trở nên thuần thục, còn tôi thì cứ phải dòm trước ngó sau một cách khổ sở, trong ánh mắt cứ toát lên vẻ căng thẳng mãi. 
Phải chăng khi chúng ta ôm trong tâm quá nhiều quan niệm, trong đó quan niệm bảo vệ bản thân là lớn nhất, nên mới khó mở lòng tiếp thu nhận thức mới? 
Sau đó tôi không quên khen cô bé rằng: “Con hỏi vấn đề này hay lắm.”
Sự dũng cảm của cô bé, có thể là do tâm tính đơn giản không sợ ngã, thản đãng mà đi, thậm chí không hề nghĩ đến liệu bản thân có ngã hay không. Người lớn thì cứ nghĩ mình vốn dĩ khôn ngoan, dày dặn kinh nghiệm, không muốn phạm sai lầm, nên hễ đi là nhìn ngang ngó dọc, cũng bởi vì thói quen an toàn thích chọn đi trên đường bằng phẳng vững chãi, hết sức né tránh đi đường gập ghềnh khúc khuỷu. Ai ai cũng chọn chỗ tốt, vậy chỗ không tốt kia sẽ thuộc về ai nhỉ?
Đây chính là sự khôn khéo mà chúng ta học được trong quá trình trưởng thành, làm việc gì cũng phải hoàn hảo, suy nghĩ vấn đề phải an toàn, không thiệt hại, chúng ta cho rằng đó là thông minh, nhưng không ngờ chính sự thông minh ấy lắm lúc khiến chúng ta mất đi dũng khí.

Người lớn thì cứ nghĩ mình vốn dĩ khôn ngoan, dày dặn kinh nghiệm, không muốn phạm sai lầm, nên hễ đi là nhìn ngang ngó dọc... 

Bạn có từng nghĩ chưa, việc gì cũng quá cẩn trọng, chỉ chăm bẵm lo sợ bản thân bị tổn thất, làm không dám làm, ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ, vậy liệu có thể đột phá được mục tiêu không? Có thành công lớn không?
Tôi nhìn con dốc thoai thoải trước mặt, thật cũng không dễ gì mà ngã cho được, nếu thật sự ngã thì hậu quả cũng không phải là quá nghiêm trọng. Vậy mà tôi cứ thổi phồng sự việc, thấp thỏm lo âu, trong tâm nặng nề cất từng bước chân, trong khi con gái vô tư, tâm sáng lòng nhẹ nhàng, chỉ mấy bước là đi hết con dốc. Chính cái tâm ấy là nhân tố thúc đẩy dũng khí và thành công!
Thiết nghĩ con dốc cũng giống như con đường đời vậy, ai ai cũng có con đường riêng của mình. Vui, buồn, sướng, khổ cũng tùy thuộc vào mỗi bước đi. Cao hứng thì chạy thật nhanh, âu sầu thì một bước cũng không cất nổi, khổ quá thì dừng lại không muốn đi, thậm chí còn không muốn sống nữa… Làm người như vậy có mệt quá không? Có vui vẻ bình an không?
Mỗi một người chỉ có mấy mươi năm để sống, ngần ấy năm đâu phải là chặng đường dài, có khác gì con dốc kia đâu, ngay trên đỉnh cao đã thấy cuối dốc rồi. 

Mỗi một người chỉ có mấy mươi năm để sống, ngần ấy năm đâu phải là chặng đường dài, có khác gì con dốc kia đâu, ngay trên đỉnh cao đã thấy cuối dốc rồi. (Ảnh: Pickpik)
Quy luật thịnh - suy chưa bao giờ thay đổi, hôm nay giàu, ngày mai nghèo… chuyện gì cũng thay đổi từng ngày, nếu tâm chúng ta cũng vọng động không có dũng khí, lúc cần quyết định thì cứ mãi chần chừ, thì có lẽ, bước thấp bước cao rồi cũng đến cuối con dốc phải không?
Phần lớn người ta kết thúc “con dốc cuộc đời” như vậy đó, phước mỏng, nghiệp nhiều, lại thêm cả đời lo lắng, “quá khôn ngoan” nên mãi không thoát ra khỏi “cái tổ an toàn”, trèo mãi không qua được “bức tường ngoan cố” và sớm khuya dò dẫm trên “con dốc thăng trầm” đầy quan niệm. Cảm xúc chi phối quá nhiều mà chậm lỡ bước chân. Ngoảnh đầu nhìn lại thì đã ở cuối con dốc rồi, một đời đã qua đi!
Thiết nghĩ làm người không phải như vậy, đã là người trưởng thành và có tri thức nhất định thì nên có dũng khí mà chọn lựa đúng sai, phân biệt tốt xấu, thị phi. Giữa xã hội muôn vàn cám dỗ và thực hư lẫn lộn này, thì cái dũng khí kia là vô cùng quan trọng, nó là điểm then chốt để người ta lựa chọn chính khí và chính nghĩa, bước đi tự tin trên con dốc của chính mình mà không lưu lại bất kỳ hối tiếc nào.
Cao Nguyên
Theo Epoch Times