Hình minh họa
Ngày
kia, một Thiền sư phải qua sông. Vị Sư bước lên một chiếc đò của một cô lái đò
xinh đẹp.
Sau khi thuyền cặp bến, cô lái đò thu tiền từng người như bình thường, chỉ trừ nhà sư bị cô lái đò đòi tiền “gấp đôi.”
Nhà Sư ngạc nhiên hỏi vì sao?
Cô lái đò mỉm cười:
“Thưa Thầy, vì Thầy đã nhìn em…”
Nhà sư lặng lẽ trả tiền và bước lên bờ.
Một hôm nhà sư lại qua sông. Lần nầy cô lái đòi tiền "gấp ba."
Nhà sư ngạc nhiên lại hỏi vì sao?
Cô lái đò cười bảo:
“Thưa Thầy, Thầy đã nhìn em dưới nước.”
Nhà sư nín lặng trả tiền “gấp ba” giá bình thường, và bước lên bờ.
Một hôm nhà sư lại qua sông. Vừa bước lên đò nhà sư nhắm nghiền mắt lại đi vào thiền định.
Đò cập bến cô lái đò thu tiền "gấp năm" lần. Nhà sư ngạc nhiên, lại hỏi vì sao?
Cô lái đò cười, đáp:
“Thưa Thầy, Thầy không nhìn em, nhưng còn nghĩ đến em.”
Lặng lẽ, nhà sư trả tiền gấp năm lần giá bình thường.
Một hôm nhà sư lại qua sông. Lần nầy nhà sư nhìn thẳng vào cô lái đò…
Đò cập bến, nhà sư cười hỏi:
“Lần nầy tôi phải trả bao nhiêu?”
Cô lái đò đáp:
“Em xin đưa Thầy qua sông, không thu tiền.”
Thiền sư hỏi:
“Vì sao?”
Cô lái đò cười và đáp:
“Thầy đã nhìn em mà không còn nghĩ gì tới hình ảnh em nữa… Do vậy em xin đưa Thầy qua sông mà thôi không lấy tiền...”
Sau khi thuyền cặp bến, cô lái đò thu tiền từng người như bình thường, chỉ trừ nhà sư bị cô lái đò đòi tiền “gấp đôi.”
Nhà Sư ngạc nhiên hỏi vì sao?
Cô lái đò mỉm cười:
“Thưa Thầy, vì Thầy đã nhìn em…”
Nhà sư lặng lẽ trả tiền và bước lên bờ.
Một hôm nhà sư lại qua sông. Lần nầy cô lái đòi tiền "gấp ba."
Nhà sư ngạc nhiên lại hỏi vì sao?
Cô lái đò cười bảo:
“Thưa Thầy, Thầy đã nhìn em dưới nước.”
Nhà sư nín lặng trả tiền “gấp ba” giá bình thường, và bước lên bờ.
Một hôm nhà sư lại qua sông. Vừa bước lên đò nhà sư nhắm nghiền mắt lại đi vào thiền định.
Đò cập bến cô lái đò thu tiền "gấp năm" lần. Nhà sư ngạc nhiên, lại hỏi vì sao?
Cô lái đò cười, đáp:
“Thưa Thầy, Thầy không nhìn em, nhưng còn nghĩ đến em.”
Lặng lẽ, nhà sư trả tiền gấp năm lần giá bình thường.
Một hôm nhà sư lại qua sông. Lần nầy nhà sư nhìn thẳng vào cô lái đò…
Đò cập bến, nhà sư cười hỏi:
“Lần nầy tôi phải trả bao nhiêu?”
Cô lái đò đáp:
“Em xin đưa Thầy qua sông, không thu tiền.”
Thiền sư hỏi:
“Vì sao?”
Cô lái đò cười và đáp:
“Thầy đã nhìn em mà không còn nghĩ gì tới hình ảnh em nữa… Do vậy em xin đưa Thầy qua sông mà thôi không lấy tiền...”
Trần
Văn Giang
Sau đây là 3 lời bàn ("comments") trên mạng thấy cũng hay:
1- Tiếp cảnh sinh tư tình, rồi hành ý lãng tránh đều đã có dính mắc chấp giữ. Nhìn thẳng thấy rõ đúng như thực, bất khởi vọng niệm...
2- Đó thấy không?! Dzậy mà mấy bà cứ chửi mấy ông là “cứ thấy gái đẹp là tươm tướp, tươm tướp...” nhưng thật ra đám lão nông chúng tôi là những người đã đắc đạo từ lâu rồi (?!): Chỉ nhìn mà không nghĩ gì cả (vì có nghĩ cũng chẳng được chi mà lại càng thêm tức... vì đã hết xí quách hết dzồi còn gì!!!).
3- Nói một cách khác, mọi sự từ TÂM mà ra, sống ở đời chỉ có chữ TÂM là đáng quý!
Theo thiển ý của bỉ nhân, cô lái đò là hóa thân của một vị giác ngộ muốn dạy cho chúng ta một bài Pháp. Nhà sư gặp cô lái đò 4 lần:
- Lần 1 bị trả tiền gấp 2 vì nhìn cô gái với tâm phàm (ham muốn).
- Lần 2 bị trả tiền gấp 3 vì không dám nhìn thẳng, mà liếc bóng cô gái dưới nước.
- Lần 3 bị trả tiền gấp 5 vì giả bộ nhắm mắt ngồi thiền nhưng vẫn tơ tưởng đến cô gái.
- Lần 4 không phải trả tiền vì mặc dù nhìn thẳng cô gái nhưng tâm không bị dính mắc bởi những ý nghĩ xấu: Nhìn mà như không nhìn vậy!
Trong Đạo Phật, có những câu nghe qua có vẻ nghịch lý nhưng rất thâm thúy như:
- Giúp mà như không giúp, thế mới thật là giúp.
- Nhẫn mà như không nhẫn, thế mới thật là nhẫn.
- Thương mà như không thương, thế mới thật là thương...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Các bạn có thể:
- Viết bình luận trước, sau đó. .
- Copy và dán trực tiếp link ảnh vào khung nhận xét. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa (kể cả nhấn phím Enter).
- Cám ơn Bạn đã bình luận về bài viết.