Nếu một ngày chúng ta xa cách nhau, nhất định là do người quá bận, mình quá mệt, không có thời gian liên lạc, không còn tâm trạng giao lưu, dần dần mà lạnh nhạt.
Nếu một ngày chúng ta xa cách nhau, nhất định là có mâu thuẫn ở đâu đó. Người không nói, mình không hỏi. Người giả ngốc, mình lặng im, không ai chủ động nhận lỗi, dần dần mà cách xa.
Nếu một ngày chúng ta xa cách nhau, nhất định là người quá thất vọng, lòng mình thì nguội lạnh. Cả hai không sao tìm được sự quan tâm ban đầu, cũng không còn những thấu hiểu ngày xưa, không có gì muốn nói với nhau nữa, từ từ mà xa xôi...
Nếu một ngày chúng ta xa cách nhau, xin hãy nhớ mình đã từng khóc từng cười với nhau, cùng đi qua nhiều đoạn đường ý nghĩa. Nay dù chúng ta không thể tiếp tục, cũng nên cảm ơn nhân duyên gặp gỡ.
Nếu một ngày chúng ta xa cách nhau, mong người chăm sóc tốt bản thân, xem đoạn đồng hành này là một hồi ức đẹp. Để mỗi khi nhớ lại chỉ có vui vẻ và tích cực, không có oán hận, đau lòng.
Nhân duyên chủ định có hợp ắt có tan, không cần quá cố chấp. Nhiều năm sau biết ai còn nhớ tên ai? Ai còn lưu giữ những buồn vui ngày cũ?
Đời người vốn là một con đường, ai là khách qua đường thì nhẹ nhàng cho qua, vẫy tay tạm biệt rồi tiếp tục cuộc hành trình của mình.
Kẻ đến người đi trong đời mỗi người đều rất đông, đa số chỉ gặp nhau một chặng, rồi nhanh chóng rời đi theo hành trình đã định, rất ít người lưu lại được lâu hơn.
Hãy hết lòng đối đãi, rồi vui vẻ tiễn đưa từng mối nhân duyên, bạn sẽ gặp những bất ngờ ở phía trước!
(Trích sách: Sống Đời Bình An)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Các bạn có thể:
- Viết bình luận trước, sau đó. .
- Copy và dán trực tiếp link ảnh vào khung nhận xét. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa (kể cả nhấn phím Enter).
- Cám ơn Bạn đã bình luận về bài viết.