Ảnh: Tác giả
Một thiếu nữ bị giam cầm ở vùng Tam Giác Vàng
(Myanmar) và trở thành nô lệ của những cuộc mua vui đã được giải cứu thành
công…
SẬP
BẪY NỢ VÀ CON ĐƯỜNG DẪN ĐẾN “ĐỊA NGỤC”
“Nhà mày không trả hết số nợ tao sẽ bắt cóc con mày mang
đi bán”, một giọng người đàn ông nói qua điện thoại và có ý định làm thật.
Người này [là] một trong hàng chục chủ nợ đã từng góp vốn
cùng với chị Tạ Thị Niềm, mẹ ruột của em Trần Huyền Trang (24 tuổi, quê huyện Đầm
Dơi, Cà Mau) để đầu tư mua mỹ phẩm kinh doanh kiếm lời.
Nhưng đâu ngờ, tất cả đã bị sa chân đường dây đa cấp và vỡ
nợ với số tiền vài tỉ đồng. Đối tượng lừa đảo đã được cơ quan chức năng mời làm
việc, đường dây lừa đảo gia đình Trang và hàng chục bà con khác đã được toà án
thụ lý. Nhưng nhiều năm kết quả vẫn chìm trong vô vọng.
Trong lúc chờ xét xử và đối tượng lừa đảo sẽ trả lại tiền
thì gia đình chị Niềm liên tục [bị] áp lực từ khoảng vay trước đó nên đành bỏ
quê lên Bình Dương tìm kiếm cơ hội để trả nợ.
Mỗi tháng, cả gia đình vừa lo cuộc sống vừa phải còng lưng
trả tiền lãi hơn 10 triệu đồng. Con gái của Trang nay 7 tuổi, đúng ra cháu sẽ
được cắp sách vào lớp 1. Nhưng bao nhiêu tiền bạc dồn gửi hết về quê nên đành
cho bé ở nhà.
Thấy cảnh mẹ liên tục bị chủ nợ đe dọa, Trang lên trên mạng
xã hội tìm kiếm việc làm với ý định giúp gia đình bớt đi khó khăn.
“Tuyển dụng nhân viên phục vụ tại quán nhậu đặc khu kinh
tế Lào. Lương tháng trên 1.000 USD”, lời chào hấp dẫn được vẽ ra và khiến
Trang sập bẫy từ câu đầu tiên.
Phía bên kia cam kết nếu Trang đồng ý, họ sẽ hướng dẫn xuất
cảnh sang nước ngoài và lo các chi phí đi lại. Đặc biệt cho phép ứng mức lương
6 tháng, tức chỉ cần vào làm sẽ có khoảng tiền hơn 150 triệu đồng để lo cho gia
đình trả nợ.
Trang nghĩ bụng bấy lâu nay người ta chỉ sợ qua Campuchia
làm việc còn Lào là vùng đất hiền nên chẳng sao. Thế rồi âm thầm giấu chồng và
ba mẹ để lên đường đi.
Trước khi gom quần áo, Trang hôn vào mặt đứa con gái 7 tuổi
để nói lời từ biệt. “Mẹ đi xa kiếm tiền cho để được đến lớp trở lại”,
Trang thì thầm vào tai con rồi quẹt nước mắt, bước chân lên chiếc xe ô tô 4 chỗ.
Từ đó, thiếu nữ ôm giấc mộng đổi đời và rời bỏ mảnh đất quê
hương lên đường ra Hà Tĩnh. Tại đây, được các đối tượng chuyên vận chuyển người
đón sẵn và dẫn đi vượt biên đến lãnh thổ Lào.
NGÀY
ĐẦU ĐẾN VÙNG ĐẤT DỮ
Tại Lào, Trang được một người dân địa phương dẫn bộ nhiều
ngày vào những cánh rừng già nhằm tránh sự phát hiện từ lực lượng chức năng. Do
không có điện thoại và không biết chính xác vị trí mình đến, nên cứ thế đi theo
hướng dẫn của người lạ. Sau 6 ngày băng rừng, vượt sông cuối cùng cũng có mặt tại
một khu dân cư đông đúc người Trung Quốc.
Vài ngày sau cô gái này mới giật mình khi đã bị bán cho một
công ty chuyên mua bán người. Nơi Trang đang giam giữ là một căn nhà 3 tầng lầu,
nằm tại khu vực Tam Giác Vàng (Thuộc địa phận Myanmar). Nơi đây từng mệnh danh
là vùng đất NGUY HIỂM nhất THẾ GIỚI. Ở đó, chỉ có tệ nạn và việc mua bán chất cấm.
Những ngày đầu tiên có mặt ở đây khiến Trang chứng kiến rất
nhiều hình ảnh như địa ngục. Đó là căn phòng giam 4 người phụ nữ Việt Nam. Ba
thiếu nữ trước cũng bị sập bẫy lừa và mỗi buổi chiều ép hít chất cấm để lên cơn
và tống vào những căn phòng karaoke với nhạc xập xình cùng thác loạn với khách.
Khi tàn cuộc vui, các cô gái [bị] lôi trở lại phòng trong
cơn phê pha. Do sử dụng chất cấm nhiều khiến đầu óc liên tục không tỉnh táo. Dù
đã được trao trả về phòng riêng nhưng vẫn cười nói, gào la một mình.
“Phòng kế bên em là hai cô gái đã bị bán sang đây hơn một
năm. Họ bị loạn thần nên không làm chủ được hành vi. Mỗi khi lên cơn sẽ bị bảo
vệ dùng roi đánh tới tấp. Hôm rồi họ tự đại tiện bên trong và vài ngày mới cho
tắm rửa, thu dọn”, Trang nhớ lại.
Sợ có ngày mình sẽ tàn đời như những người đi trước, Trang
gào khóc van xin. Người chủ Trung Quốc đề nghị phải thanh toán mức tiền 15 vạn
Nhân Dân Tệ (Hơn 350 triệu đồng) mới thả về. Nếu không có tiền phải chấp nhận
làm nô lệ ở đây. Đêm nào cũng phải tiếp hai bàn tiệc. Thiếu doanh thu thì tiền
chuộc cứ thế tăng lên.
Trước khi vào việc, Trang được bảo vệ thảy cho bộ quần áo
ăn mặc hở hang và chở đến một tiệm tóc đề nghị nhân viên “tút” lại nhan sắc.
Xong việc, chở vào một tụ điểm thác loạn, bên trong rất nhiều người đàn ông. Ở
đó, chỉ có nhạc, chất kích thích và những thiếu nữ như Trang bắt phải hoà cùng
bữa tiệc đó.
Tàn cuộc, Trang lại được áp giải về phòng giam, ném cho một
tô cơm. Đó là phần công và cũng là phần lương mà Trang chỉ nhận được.
Không chịu nổi, Trang [có] ý định sẽ trèo tường bỏ trốn.
Nào đâu trước khi chuẩn bị thì một cô gái cùng phòng đã hành động trước. Khi vừa
thoát ra khỏi cổng, đã bị nhiều người phát hiện và lôi trở lại vào trong. Một
trận đánh thừa sống thiếu chết đã xảy ra. Thiếu nữ thể trọng hơn 48kg đã chịu nhiều
cú đạp, roi điện.
Thấy việc này quá mạo hiểm nên Trang nuốt nước mắt gọi điện
thoại về chồng cầu cứu…
NGƯỜI
CHỒNG ĐI KHẮP NƠI CẦM BẢNG CẦU CỨU VỢ
Ở Bình Dương, Đặng Quốc Tịnh (chồng Trang) đau gấp trăm
ngàn lần. Một phần thấy cảnh vợ bị đối xử tàn bạo, phần khác lo gánh vác mọi
gánh nặng nợ nần.
Tịnh đã trói bỏ mọi sĩ diện, cầm bảng với dòng chữ: “XIN
HÃY CỨU LẤY VỢ TÔI” đi khắp mọi nơi. Hôm thì lang thang ở Đồng Nai, lúc dạt về
Bình Dương và cuối cùng dừng chân ở công viên Hoàng Văn Thụ (Sài Gòn).
Đêm đầu tiên ngủ vỉa hè, Tịnh bị một nhóm giang hồ đến xua
đuổi vì đây là chỗ ngủ của họ. Đêm thứ hai, cơn mưa to kéo dài nhiều giờ liền
không một ngách nào ở đây được khô ráo. Trong người chỉ còn vài trăm ngàn đồng,
Tịnh liều mình vào một vài khách sạn hỏi thăm, nhưng giá phòng quá mắc nên em
đành ôm ba lô ngủ gục trong cái lạnh thấu trời xanh.
Cuộc sống rày đây, mai đó với tấm bảng cầu cứu, cứ thế kéo
dài gần hai tháng.
Một lần tình cờ, Phong Bụi đi trên quốc lộ 1 (Đoạn thuộc quận
Bình Tân, Sài Gòn), bắt gặp Tịnh ngồi co ro giữa trời nắng gắt. Lúc đầu, nghĩ bụng
chắc đây là người lừa đảo. Vì chẳng ai lại hành động như thế. Qua trò chuyện và
xác minh thì mới biết Tịnh đã khổ sở tìm vợ thời gian dài.
“Nhà trọ em đã trả cho chủ. Con gái em gửi cho bà ngoại
chăm, giờ đây em chỉ ngủ vỉa hè. Mưa thì em xin ngủ tại quán Cà phê võng, mỗi
ngày người ta thu 15.000 đồng”, Tịnh kể.
Phong Bụi thấy câu chuyện của Tịnh nên đã ghi chép lại thước
phim và đăng tải lên Youtube. Nhưng nghĩ bụng, số tiền quá lớn và hơn nữa nơi Trang
bị giam là vùng đất dữ, chưa ai có thể thoát khỏi. Sự hy vọng đưa người về
thành công chỉ là con số 0 tròn trịa.
PHÉP
MẦU ĐÃ ĐẾN
Nhưng khi đoạn video đăng tải, phép màu dần dần hiện ra. Mọi
người đã liên lạc Tịnh để trợ duyên. Khi số tiền chuộc đã đủ thì tất cả đối mặt
câu hỏi: “Đưa Trang về nước bằng cách nào?”.
Vì lúc này chính trị ở Myanmar đang biến động. Cuộc đảo
chính đã khiến cho xã hội ở đây hình thành rất nhiều khu tự trị. Việc đưa về đường
chính ngạch sẽ không thể nào thực hiện được.
May mắn thay, Phong Bụi đã kết nối với một người bạn ở
Myanmar tên là A Thy (Xin phép đổi tên khác nhằm đảm bảo an toàn cho người
này). Đúng hẹn, đường dây giam giữ người đồng ý nhận tiền và thả người.
Một chiếc xe ô tô do A Thy bố trí được đậu sẵn để chở Trang
rời đi. Để đưa Trang về Việt Nam, A Thy thuê một nhóm người tháp tùng Trang trở
về. Lực lượng này được gọi là “người vận chuyển” có nhiệm vụ bảo vệ và giúp kết
nối các đường dây đưa người đến đúng điểm hẹn. Chi phí lúc này lên đến gần 100
triệu đồng. Nhưng chỉ có cách đó mới giúp Trang về nước sớm nhất.
NHIỆM
VỤ BẤT KHẢ THI
“Em đã đi liên tục 6 ngày, 6 đêm từ Myanmar sang Trung
Quốc, vòng về Lào và đặt chân đến Việt Nam”, Trang tóm gọm lại hành trình
ngược về quê hương.
Nhưng trong 6 ngày ấy là cả một thử thách và em đã không nhớ
mình đi bộ qua bao nhiêu con suối, thả trôi người trên bè gỗ để vượt qua bao
nhiêu nguy hiểm. Chỉ biết rằng hai lần ngất xỉu vì kiệt sức giữa đường và một lần
bánh xe máy chở vượt qua ngọn đồi bị sụp hầm.
Có đêm, em ngủ giữa tán rừng. Xung quanh em là người tháp
tùng đi theo. Ở đó chỉ có tiếng côn trùng và sương lạnh.
“Đêm đầu tiên bị sốt vì kiệt sức. Trong cơn mơ em thấy
được ôm con vào lòng. Lúc tỉnh giấc chỉ biết khóc khi thấy mình vẫn đang ở rừng”,
Trang hồi nhớ.
Trưa 16-11, Phong Bụi cùng Tịnh đã có mặt tại địa phận tỉnh
Hà Tĩnh để đón Trang. Vừa đặt chân đến lãnh thổ Việt Nam, Trang vội quỳ lạy trời
đất để cảm ơn cuộc đời. Em đã hít hà được hơi ấm quê hương.
CÁI
KẾT ĐẸP
Khi đưa Trang về đến xóm trọ Bình Dương, mẹ Trang chỉ biết
quỳ lạy và khóc ngất. Riêng người cha nép mình ở cánh cửa nhà để khóc thành tiếng
vì không tin đó là sự thật.
Trang ôm con gái vào lòng và chỉ biết gào lên: “Cám ơn
cuộc đời. Con cho mẹ ôm thêm chút nữa…”.
Trước khi về Việt Nam, cha Trang hứa sẽ “gánh nợ” hai đứa
con tại Sài Gòn để phụ Trạm Cơm Nghĩa Tình. Vì vậy cuộc gặp gia đình xong, hai
vợ chồng nghe lời cha khăn gói gặp mình xin ở lại phụ bếp cơm.
Để giúp hai vợ chồng có việc làm, mình bố trí nơi ngủ và gửi
cho số tiền để chồng Trang mua xe máy chạy Grab, vợ mở quầy trái cây nhỏ trước
bếp cơm để có thu nhập.
Hai vợ chồng bắt đầu lại cuộc sống tươi sáng và bỏ lại những
ngày tháng đen tối ở phía sau.
Phong Bụi
Một câu chuyện đau lòng,dù cái kết có hậu.
Trả lờiXóaChúc Fa cuối tuần an vui.
Vì đồng tiền người ta làm mọi việc bất chấp đạo đức. Cũng may còn có nhiều người tốt bụng giúp người sa cơ thất thế.
Xóahttps://thumbs.gfycat.com/ConsiderateBleakBull-size_restricted.gif
phải xử lý thật nghiêm những kẻ ngồi trên pháp luật
Trả lờiXóa