Trang

31/10/2023

Đào cát ven sông, người đàn ông phát hiện báu vật quốc gia

Thanh sắt khổng lồ dưới lòng sông

Năm 1988, khu vực tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc bị hạn hán nặng nề khiến cuộc sống của người dân tại huyện Duyễn Châu khó khăn hơn bao giờ hết, trong đó có gia đình người đàn ông họ Triệu.

Vì sinh kế gia đình đều dựa vào đàn lợn trong nhà, do đó, gia đình anh Triệu quyết định sửa lại chuồng để đàn lợn có chỗ trú tốt hơn trong mùa nắng nóng. Lúc đó, sông Tứ gần làng đang cạn nên vợ chồng anh đã nghĩ đến việc đào một ít cát dưới lòng sông để dùng.

Một hôm trong lúc đang lấy cát, chiếc xẻng của anh Triệu bỗng đụng phải một vật cứng. Lúc đầu vì nghĩ đó chỉ là tảng đá nên anh Triệu né sang một bên để tiếp tục đào.

Tuy nhiên lần tiếp theo, chiếc xẻng của anh tiếp tục đụng trúng vật thể đó. Tò mò, anh Triệu tiến gần kiểm tra thì nhận ra đó là miếng sắt gỉ. Nghĩ vật này có thể bán lấy tiền, anh mừng khôn xiết nên tiếp tục đào nó lên.

Tuy nhiên, càng đào, anh Triệu nhận thấy đây không phải là miếng sắt nhỏ mà là thanh sắt lớn, kéo mãi chẳng nhúc nhích. Thấy vậy, mọi người xung quanh cũng tiến lại giúp sức. Cuối cùng thanh sắt mà anh Triệu tìm được cũng được dân làng kéo lên khỏi lớp cát. Ai nấy đều bất ngờ khi đó là một thanh kiếm khổng lồ, dài tới 7,5m.

Một số người ước tính đồ vật này nặng ít nhất vài nghìn cân, nếu đem bán, nhất định sẽ thu được rất nhiều tiền. Tuy nhiên, anh Triệu lại không nghĩ vậy. Người đàn ông này cho rằng thanh kiếm khổng lồ này phải là một bảo vật vô cùng quý giá. Do đó, anh quyết định thông báo và tặng thanh kiếm lạ cho các chuyên gia từ Cục Di tích Văn hóa để nghiên cứu.

Những lời đồn đoán về thanh kiếm này ngày càng nhiều. Tuy nhiên, chỉ đến khi các chuyên gia xuất hiện thì nguồn gốc của nó mới được sáng tỏ.

Bảo vật trăm năm lộ diện

Việc thanh kiếm khổng lồ xuất hiện khiến các chuyên gia cổ vật cũng rất tò mò nên đã

lập tức tới hiện trường để giám định. Khi vừa đến nơi, họ vô cùng ngạc nhiên khi trước mắt là một thanh kiếm dài bằng hai chiếc ô tô, chuôi kiếm dày đến mức họ không thể cầm bằng hai tay. Ngay lập tức, các chuyên gia đã yêu cầu phong tỏa hiện trường và bắt đầu kiểm tra xung quanh, họ suy đoán rằng có thể có những ngôi mộ cổ gần đó. Tuy nhiên, sau khi thăm dò, các chuyên gia hoàn toàn không tìm thấy dấu vết gì của những ngôi mộ cổ. Sau khi rà soát lại khu vực này bằng các máy móc hiện đại, các chuyên gia kết luận nhận định ban đầu là không đúng và bắt đầu tiến hành giám định thanh kiếm.

Do bị vùi sâu dưới sông trong thời gian dài, người ta không thể xác định được nguồn gốc của thanh kiếm. Để làm sáng tỏ bí ẩn này, các chuyên gia đã quyết định dùng xe tải để vận chuyển nó tới phòng thí nghiệm. Ban đầu, các chuyên gia làm sạch thanh kiếm cẩn thận bằng bàn chải nhỏ. Sau thời gian dài cố gắng khôi phục nguyên trạng, cuối cùng, người ta cũng xác định được lai lịch của thanh kiếm nặng 3.079 kg và dài 7,5 mét này.

Theo các chuyên gia, đây có thể là một thanh kiếm có niên đại khoảng 300 năm tuổi, thuộc thời Khang Hy, do Kim Nhất Phượng, thứ sử Duyễn Châu lúc bấy giờ tạo nên.Theo ghi chép, vào năm 1712 sau Công nguyên, quận Tư Dương lúc bấy giờ gặp phải trận lụt ngàn năm có một khiến mực nước sông Tứ dâng cao cuốn trôi mọi thứ, thiệt hại về người và của nặng nề.

Điều này khiến quan huyện Duyễn Châu lúc bấy giờ là Kim Nhất Phượng vô cùng lo lắng. Thấy dân tình lâm vào cảnh lầm than, ông đã lãnh đạo mọi người bắt tay vào việc điều thủy, chống lũ, không chỉ dùng tiền lương của mình để sửa cầu mà còn đích thân giám sát việc đắp đê bên sông Tứ. Sau đó, thiên tai lũ lụt đã được giải quyết hoàn toàn, cuộc sống của người dân dần trở lại yên bình.

Tuy nhiên, nhiều người mê tín lan truyền tin đồn sai sự thật về đợt thiên tai này. Kim Nhất Phượng cảm thấy nếu không làm yên lòng dân thì họ sẽ không thể yên tâm làm việc. Do đó, ông đã quyên góp tiền lương của mình trong một năm và nhờ một thợ thủ công rèn thanh kiếm khổng lồ dài 7,5m này rồi cắm xuống dưới đáy sông.

Cũng kể từ đó, thanh kiếm này còn được dùng để đo mực nước sông và phân tán dòng nước, thuận lợi cho việc làm ruộng của người dân. Sau việc này, Kim Nhất Phương được triều đình khen thưởng vì có công trị thủy. Thanh kiếm kia cũng trở thành bảo vật của người dân trong vùng.

Qua quá trình nghiên cứu, các chuyên gia cũng nhận định rằng quá trình để đúc ra thanh kiếm này khá phức tạp. Có thể được tạo ra bằng cách ghép từng bộ phận thông qua phương pháp đúc từng bước, có nhiều hoa văn tinh xảo. Hiện thanh kiếm này được đặt trong Bảo tàng Duyễn Châu, tỉnh Sơn Đông, thuộc di tích văn hóa cấp 1 của Trung Quốc.

Ánh Lê 

30/10/2023

Tiến bộ lớn nhất trong điều trị ung thư cổ tử cung trong 20 năm qua


Biggest cervical cancer drug advance in 20 years hailed

Các nhà khoa học cho biết họ đã có bước đột phá lớn nhất trong việc điều trị ung thư cổ tử cung trong 20 năm qua, với một trị liệu dùng những loại thuốc rẻ tiền đã có sẵn trước khi thực hiện trị xạ như thông lệ.

Các kết quả thử nghiệm, được công bố tại hội nghị của Hội Y khoa nghiên cứu bệnh ung thư Châu ÂU (ESMO), cho thấy cách điều trị này làm giảm nguy cơ tử vong hay tái phát ung thư tới 35%.

Tổ chức Nghiên cứu Bệnh Ung thư Anh (Cancer Research UK), đơn vị tài trợ cho nghiên cứu, gọi kết quả này là “tuyệt vời”.

Họ hy vọng các phòng khám sẽ sớm triển khai cách điều trị này cho các bệnh nhân. 

Bệnh ung thư cổ tử cung ảnh hưởng tới hàng ngàn phụ nữ ở Anh hàng năm, nhiều người chỉ ở độ tuổi 30. Mặc dù có nhiều tiến bộ trong xạ trị, tới giờ ung thư tái phát trong gần một phần ba trường hợp, có nghĩa là các phương pháp điều trị mới là rất cần thiết.

TS Iain Foulkes, từ Cancer Research UK, cho biết: "Thời gian là tất cả khi bạn điều trị bệnh ung thư.

"Ngày càng có nhiều bằng chứng cho thấy giá trị của các đợt hóa trị thêm trước khi thực hiện các biện pháp khác như phẫu thuật hay xạ trị ở vài loại bệnh ung thư khác. Không những nó có thể làm giảm nguy cơ tái phát, nó còn có thể được áp dụng nhanh chóng sử dụng các loại thuốc đã có sẵn trên toàn thế giới”.

“Chúng tôi rất phấn khởi vì sự cải thiện mà thử nghiệm này có thể mang lại cho việc điều trị ung thư tử cung và hy vọng rằng các đợt hóa trị ngắn có thể nhanh chóng được áp dụng tại các phòng khám”.

Trong nghiên cứu này, 250 phụ nữ bị ung thư cổ tử cung được điều trị bằng phương pháp mới – một đợt hóa trị mạnh dùng thuốc carboplatin và paclitaxel, tiếp đó là một đợt trị xạ “thông thường” cộng với sử dụng thuốc cisplatin và cận xạ trị (brachytherapy) hàng tuần, còn được gọi là hóa-xạ trị.

Một nhóm phụ nữ khác chỉ nhận hóa xạ trị thông thường. 

Sau 4 năm, 80% những người được điều trị với biện pháp mới còn sống, và 73% không gặp ung thư tái phát hay lan rộng.

So với nhóm được điều trị theo cách “thông thường”, 72% bệnh nhân còn sống và 64% không gặp ung thư tái phát hay lan rộng.

TS Mary McCormack, điều tra viên trưởng của thử nghiệm này từ Viện Ung thư và Quỹ Bệnh viện NHS University College London (UCLH), thuộc Đại học University College London (UCL), nói:

“Thử nghiệm của chúng tôi cho thấy một đợt hóa trị ngắn ngay trước khi thực hiện hóa- xạ trị CRT thông thường có thể làm giảm nguy cơ ung thư tái phát hay tử vong tới 35%. 

Đây là sự cải thiện lớn nhất về kết quả điều trị bệnh ung thư cổ tử cung trong hơn 20 năm.”

Bà nói trong một chương trình radio của BBC: "Điều quan trọng ở đây là nếu các bệnh nhân còn sống và khỏe mạnh, mà không bị tái phát sau 5 năm, thì nhiều khả năng họ đã được chữa khỏi, và đó là điều khiến phương pháp mới này rất đáng phấn khởi”.

Vì hai loại thuốc hóa trị có giá thấp, dễ tìm và đã được cho phép sử dụng đối với bệnh nhân, các chuyên gia nói chúng có thể trở thành cách điều trị tiêu chuẩn khá nhanh.

Tuy nhiên, họ cũng cảnh báo rằng không phải phụ nữ nào bị ung thư cổ tử cung cũng nhận được kết quả như nhau từ phương pháp mới này. Nhiều phụ nữ trong thử nghiệm này chưa bị ung thư lan ra các nơi khác trong cơ thể. Hiện không rõ phương pháp này có tác dụng đến đâu với những người đã bị ung thư khá nặng.

Các loại thuốc sử dụng cũng có thể gây các tác dụng phụ ngoài ý umốn như buồn nôn và rụng tóc.

 Tác giả, Michelle Roberts

   BBC

28/10/2023

10 bí mật giao tiếp của các nhà lãnh đạo vĩ đại ai cũng cần biết

  Giao tiếp không phải là nói về bạn, về quan điểm của bạn, về vị trí hay hoàn cảnh của bạn, mà giao tiếp là giúp đỡ người khác bằng cách đáp ứng nhu cầu của họ, thấu hiểu những mối quan tâm của họ, và tạo giá trị cho cuộc sống họ.

Nếu không phải là một người có kỹ năng giao tiếp tốt thì bạn không thể nào trở thành một nhà lãnh đạo tuyệt vời. Chìa khoá để trở thành một người giao tiếp tài ba rất hiếm khi được tìm thấy trong sách vở và những khoá học học thuật. Từ những ngày đầu tiên đến lớp, tôi được hướng dẫn là tập trung vào việc phát âm, từ vựng, cách truyền đạt, ngữ pháp, cú pháp và những thứ tương tự. Nói cách khác, chúng ta được dạy là hãy tập trung vào chính mình.


Nhưng những yếu tố tinh tế hơn của việc giao tiếp thì hiếm khi được dạy trên lớp, điều mà các nhà lãnh đạo rất cần.

Nếu không phải là một người có kỹ năng giao tiếp tốt thì bạn không thể nào trở thành một nhà lãnh đạo tuyệt vời.

Đó là khả năng phát triển nhận thức sâu sắc bên ngoài, khiến những người giao tiếp tài ba khác biệt với những người không có sự chuẩn bị về nhận thức khi giao tiếp với người đối diện. Hãy xem xét các nhà lãnh đạo vĩ đại nhất thế giới này và bạn sẽ thấy họ là những người giao tiếp đặc biệt. Họ có thể nói về ý tưởng của mình, nhưng họ nói ý tưởng đó theo cảm xúc và khát vọng của bạn. Họ nhận ra nếu chủ đề của họ không lay động được người nghe thì có khả năng người đối diện sẽ không hiểu những gì mình nói và không đạt được mục đích giao tiếp.

Điểm chung tuyệt vời nhất của một người có kỹ năng giao tiếp là họ có ý thức cao về nhận thức tình huống và bối cảnh. Những người giao tiếp tốt nhất là những người biết lắng nghe sâu sắc, và có những quan sát tỉ mỉ. Những người có kỹ năng giao tiếp thì có khả năng hiểu được một người/một nhóm người qua tâm trạng, sự năng động, thái độ, giá trị và mối quan tâm của người đối diện. Họ không chỉ hiểu rõ về môi trường mà còn có khả năng kỳ lạ về điều chỉnh lời nói của mình cho phù hợp với bối cảnh mà không trật nhịp nào. Những lời nói ra không phải là nói về chính mình, mà là đáp ứng 100% nhu cầu và mong đợi của người đối diện.

Vậy làm thế nào để bạn đo được khả năng của mình đã đạt đến cảnh giới của người giao tiếp tuyệt vời hay chưa? Câu trả lời là bạn sẽ phải đạt được 10 nguyên tắc mà người khác hay sử dụng sau:

1.  Không nói dối

Hầu hết mọi người sẽ không mở lòng với người mà họ không tin tưởng. Khi mọi người cảm nhận được rằng người lãnh đạo đáng để họ tin tưởng, họ sẽ dành thời gian và chấp nhận rủi ro theo cái cách mà họ không bao giờ làm với nhà lãnh đạo xấu xa và vô liêm sỉ. Khi bạn nỗ lực để ai đó tin tưởng, thường nó sẽ không có tác dụng. Lòng tin tốt nhất là nên được tạo ra từ những hành động, suy nghĩ và quyết định đúng đắn. Hãy nhớ rằng người ta sẽ tha thứ cho bạn rất nhiều điều khi mà họ có lòng tin, nhưng họ rất hiếm khi tha thứ điều gì đó nếu họ không có niềm tin nơi bạn.

2.  Cá nhân

Đừng nói những thông tin công ty và bắt đầu những cuộc hội thoại về tổ chức. Bạn nên nhớ, cuộc trò chuyện càng cá nhân và càng hấp dẫn thì hiệu quả giao tiếp càng cao. Có một sự thật thú vị: "Người ta sẽ không quan tâm là bạn biết được bao nhiêu cho đến khi họ biết rằng là bạn quan tâm đến mức nào".

Một lý thuyết kinh doanh cổ điển nói rằng các nhà lãnh đạo luôn giữ khoảng cách an toàn. Tôi nói rằng bạn hãy giữ khoảng cách an toàn nếu bạn muốn biết được một sự thật cực kỳ rõ ràng trong bóng tối. Nếu bạn không phát triển một mối quan hệ có ý nghĩa đối với mọi người, bạn sẽ không bao giờ biết được họ đang nghĩ gì cho đến khi quá muộn, và bạn chẳng thể làm được gì.

 

 Bạn nên nhớ, cuộc trò chuyện càng cá nhân và càng hấp dẫn thì hiệu quả giao tiếp càng cao.

3.  Cụ thể

Mức độ cụ thể thì tốt hơn sự mơ hồ gấp nhiều lần: hãy học cách giao tiếp rõ ràng. Đơn giản và súc tích thì luôn luôn tốt hơn là phức tạp và khó hiểu. Thời gian chưa bao giờ là một thứ hàng hoá quý giá như thời đại ngày nay. Điều quan trọng là các nhà lãnh đạo học cách cắt giảm để theo đuổi và đạt được mục tiêu, và quan trọng là bạn cũng phải mong đợi người khác làm điều tương tự như bạn.

Nếu bạn không hiểu được giá trị của tính ngắn gọn và rõ ràng, chắc chắn bạn sẽ không có cơ hội tự mình đạt được đến mức độ chi tiết vì người khác sẽ không thèm lắng nghe bạn nữa rồi, trước khi bạn tự mình đạt được. Mục tiêu của bạn là loại bỏ những thứ thừa thãi và làm cho lời nói của bạn có giá trị.

4.  Tập trung vào lời nói người khác chứ không phải vào lời nói chính mình

Những người giao tiếp tốt nhất không chỉ là có kỹ năng học hỏi mà còn có khả năng tập hợp những thông tin trong khi giao tiếp, họ còn có khả năng truyền đạt ý tưởng, sắp xếp các kỳ vọng, hành động truyền cảm hứng và truyền bá tầm nhìn của họ.

Điều cơ bản nhất là hãy tiếp cận người đối diện với một trái tim của một người hầu. Khi bạn thực sự tập trung cho đi hơn là nhận lại, bạn sẽ hoàn thành được mục tiêu của mình. Mặc dù điều này nghe có vẻ phản trực giác, nhưng nếu bạn tập trung vào các mong muốn, nhu cầu và khát vọng của người khác, bạn sẽ học được nhiều điều hơn bao giờ hết so với khi bạn chỉ tập trung vào những gì mình cần.

4.  Có một tư tưởng thoáng

Tôi thường nói rằng sự cứng nhắc của một con người bảo thủ là yếu tố lớn nhất ngăn cản bạn đến với những cơ hội mới. Một nhà lãnh đạo luôn đưa mình lên một tầm cao mới khi họ sẵn lòng tìm kiếm những người có quan điểm bất đồng và lập trường chống đối. Mục tiêu của họ không phải là thay đổi tư tưởng của họ, nhưng là để hiểu được họ đang nghĩ gì.

Tôi luôn cảm thấy ngạc nhiên khi nhiều người tỏ ra sợ hãi với những quan điểm trái ngược, trong khi đó họ nên cảm thấy tò mò và thích thú. Hãy mở lòng ra với những người đang đứng trước bạn, thử thách bạn, làm bạn xoắn não, và phát triển bản thân bạn. Hãy nhớ rằng, ý kiến không quan trọng, quan trọng là bạn sẵn lòng thảo luận về nó với một trái tim và tâm trí phóng khoáng.

5.  Im lặng và lắng nghe

Những người lãnh đạo tuyệt vời thì biết khi nào nên nói, khi nào nên im lặng và khi nào nên lắng nghe (thường họ sẽ im lặng và lắng nghe). Đơn giản là nếu bạn cứ truyền phát thông điệp chán ngắt của mình thì bạn sẽ không bao giờ có được kết quả như khi bạn tham gia vào cuộc trò chuyện qua lại.

Khi bạn đã quen với chuyện tắt ánh hào quang của mình đi, bạn sẽ hiểu được là kiến thức không có được bằng môi, nhưng là bằng cái tai, đây chính là bước đầu tiên để bạn trở thành một người giao tiếp tốt.

6.  Gạt bỏ cái tôi, thay thế vào đó là sự cảm thông

Từ lâu tôi đã khuyên các nhà lãnh đạo rằng đừng để cái tôi quyết định tài năng của mình, nó không được mua bằng tiền. Khi sự thành tâm của bạn được thể hiện cùng với sự cảm thông và quan tâm chứ không phải sự kiêu ngạo của một người có cái tôi lớn, thì điều tốt đẹp sẽ đến với bạn.

Những người giao tiếp có tâm hồn thấu cảm luôn cho chúng ta cảm nhận được mức độ xác thực và minh bạch, và những người luôn che giấu bộ mặt thật bởi cái tôi mong manh thì không làm cho chúng ta cảm nhận được điều đó. Hiểu được nguyên tắc giao tiếp này giúp bạn biến tức giận thành sự tôn trọng và biến nghi ngờ thành niềm tin.

7.  Đọc được hàm ý của người đối diện

Hãy dành một chút thời gian và suy nghĩ về bất kỳ nhà lãnh đạo vĩ đại nào xuất hiện trong tâm trí, bạn sẽ thấy rằng họ rất giỏi đọc được hàm ý của người khác. Họ có khả năng kỳ diệu để hiểu được những gì không được nói, không được chứng kiến, hoặc không được nghe. Lãnh đạo không được xem như là một cái bằng cấp để bạn tăng trọng lượng lời nói.

Thay vào đó, các nhà lãnh đạo sắc sảo biết rằng để tiến xa hơn, họ phải dùng cách rút lui thay vì phát biểu. Trong thời đại giao tiếp tức thời như hiện nay, mọi người có vẻ vội vàng nói ra những gì họ nghĩ đến nỗi họ không nhận ra được người khác đang nghĩ gì. Hãy nhìn vào người đối diện, lắng nghe, im lặng và bạn sẽ ngạc nhiên về sự phát triển nhận thức của bạn và của tổ chức bạn.

Bạn nói cái gì không quan trọng, quan trọng là cách bạn nói vấn đề đó như thế nào.

8.  Hãy biết bạn đang nói những gì

Hiểu những gì mình nói là rất quan trọng. Nếu bạn không có chuyên môn về chủ đề bạn nói thì sẽ rất ít người muốn dành thời gian cho bạn. Hầu hết những người thành công có không có hứng thú lắng nghe những cá nhân không biết tạo giá trị trong một tình huống hay là một chủ đề, nhưng lại ép buộc bản thân phải tham gia vào một cuộc hội thoại để người khác nghe họ.

Bạn có thể giả mạo trôi chảy trong một thời gian dài, nhưng đối với nhiều người tôi biết nhanh và lắt léo thì không đáng tin. Bạn đã từng nghe câu nói là "Bạn nói cái gì không quan trọng, quan trọng là cách bạn nói vấn đề đó như thế nào." Và mặc dù là trong câu nói trên đã có một sự thật, tôi vẫn muốn nhắc bạn rằng điều bạn nói ra thực sự quan

trọng. Người giao tiếp tuyệt vời là người biết nói cả "cái gì" và cả "như thế nào", họ không phải trở thành người nói suông, người chỉ biết gây ấn tượng với người khác bằng hình thức.

9.  Nói chuyện với một nhóm người trong tư cách cá nhân

Người lãnh đạo không phải lúc nào cũng có thể nói chuyện với từng cá nhân trong một môi trường thân mật. Những người giao tiếp tuyệt vời có thể điều chỉnh một thông điệp sao cho họ có thể nói trước một cuộc hội nghị 10 người hay trong một khán phòng

10.000 người nhưng lại cảm thấy như thể mình đang nói chuyện trực tiếp với mỗi một cá nhân trong khán đài. Biết cách hiểu môi trường, xây dựng sự tín nhiệm, lòng tin, và các mối quan hệ là chìa khoá để thành công trong giao tiếp.

10.     Hãy sẵn sàng trao đổi tin nhắn khi cần

Một yếu tố khác trong chiến lược giao tiếp mà ít khi được nhắc đến là làm thế nào để ngăn chặn những tin nhắn khỏi trở nên tồi tệ, và phải làm gì khi mọi việc trở nên tồi tệ. Đây được gọi là sự chuẩn bị và phát triển một kế hoạch dự bị. Một lần nữa hãy nhớ rằng để giao tiếp thành công, mục tiêu của bạn phải phù hợp với cá nhân tương tác với bạn.

Nếu chuyên môn, sự đồng cảm, tính minh bạch,... không có tác dụng thì bạn cần có một sự tác động khác bằng cách nhanh chóng thay đổi mọi thứ. Sử dụng những câu hỏi hấp dẫn, hài hước, câu chuyện, phân tích, dữ liệu liên quan và khi cần, dùng luôn cả những tuyên bố táo bạo để kết nối và thu hút sự tự tin, sự tin tưởng khiến cho mọi người muốn tham gia.

Mặc dù đôi lúc ta cần thứ gì đó "sốc và kinh hoàng", nhưng chiến thuật này chỉ nên dùng như là phương cách cuối cùng. Đừng cho rằng ai đó đã sẵn sàng trò chuyện với bạn chỉ bởi vì bạn sẵn sàng trao đổi với họ. Dành thời gian để mở đường cho một cuộc trò chuyện hiệu quả thì tốt hơn nhiều so với việc trở thành một người bất cẩn trong giao tiếp. Nếu bạn không thể làm rõ thông điệp của mình bằng kiến thức, logic kinh doanh, lý do, sự thấu cảm, … thì bạn sẽ thấy là chỉ có người điếc mới chấp nhận thông điệp mà bạn nói là sẽ làm rõ sau.

Điểm mấu chốt ở đây là bất cứ khi nào bạn có một thông điệp muốn trao đổi (kể cả trực tiếp hay gián tiếp) thì hãy chắc chắn rằng thông điệp đó là hoàn toàn đúng sự thật, được lý luận và chứng minh bằng logic kinh doanh sắc sảo, cụ thể, nhất quán, rõ ràng và chính xác. Dành thêm một ít thời gian nữa để trau chuốt lời nói của bạn, nó giúp bạn thoát khỏi những tình huống đáng tiếc sau này.

Điều quan trọng nhất là hãy nhớ rằng giao tiếp không phải là nói về bạn, về quan điểm của bạn, về vị trí hay hoàn cảnh của bạn, mà giao tiếp là giúp đỡ người khác bằng cách đáp ứng nhu cầu của họ, thấu hiểu những mối quan tâm của họ, và tạo giá trị cho cuộc sống họ. Thực hiện những điều này sẽ giúp bạn giảm đáng kể các vấn đề mà bạn đã gặp phải trong giao tiếp.

Sưu tầm   

26/10/2023

Bà giáo về hưu tự điều tra

             Phát hiện nhiều cô gái có vấn đề tâm lý bị một gã đàn ông đóng giả nữ y tá xúi giục tự tử, hướng dẫn chi tiết, bà giáo về hưu Celia Blay mất gần hai năm để đưa hắn ra ánh sáng.

Ngày 20/4/2008, cảnh sát Ottawa, Canada, vớt được một thi thể nữ trên sông. Qua xác minh, nạn nhân là Nadia Kajouji, sinh viên 18 tuổi mất tích vào tháng trước. Nguyên nhân tử vong là đuối nước.

Sau khi rời nhà đến Đại học Carleton ở Ottawa, Nadia mắc chứng trầm cảm vì biến cố tình cảm. Cô được bác sĩ tâm lý của trường kê đơn thuốc nhưng không thấy tác dụng rõ rệt. Một tháng trước khi xảy ra sự việc, tình trạng của Nadia đã rất nghiêm trọng, cô bắt đầu đếm ngược trên Internet và viết "nhật ký tự tử" dưới dạng video.

Ngày 8/3/2008, Nadia quay đoạn video cuối cùng, giấu nửa khuôn mặt trong bóng tối khi chia sẻ về chứng trầm cảm và nói không thể chịu đựng được nữa.

Cảnh sát kết luận Nadia đã nhảy xuống sông. Máy tính và đồ dùng cá nhân của cô được gửi về nhà, cất giữ nguyên vẹn dưới tầng hầm.

Tháng 6/2008, mẹ Nadia bỗng nhận được một cuộc gọi từ Anh, người phụ nữ trong điện thoại nói cái chết của Nadia không đơn giản là tự tử, hung thủ đang ẩn núp trong máy tính của nữ sinh.

Người phụ nữ bí ẩn này là Celia Blay, 62 tuổi, sống tại ngôi làng nhỏ Maiden Bradley ở hạt Wiltshire, tây nam nước Anh. Celia từng là giáo viên cấp hai và thích đọc tiểu thuyết trinh thám khi rảnh rỗi. Sau khi nghỉ hưu cách đây vài năm, con gái sợ bà cô đơn nên tặng một chiếc máy tính cũ, đồng thời dạy bà lên mạng, gõ chữ trò chuyện trực tuyến.

Bà Celia Blay sống cùng chồng ở Maiden Bradley, hạt Wiltshire, Anh. Ảnh: Wiltshire Times Năm 2006, tò mò nhấn vào một nhóm chat tự tử, bà kết bạn với thiếu nữ 17 tuổi ở Nam Phi mắc chứng trầm cảm nặng, có ý định tự tử. Với kinh nghiệm nhà giáo lâu năm, Celia liên tục an ủi, khuyên giải, giúp cô gái từ bỏ ý nghĩ tìm đến cái chết.

Sau đó, cô gái cho biết có một người bạn trên mạng khác tên là Li Dao, nữ y tá trẻ người Mỹ gốc Á, cũng có ý định tương tự. Hai người từng hẹn một tuần sau cùng nhau "thực hiện", Li Dao còn đề nghị cùng mở webcam để tăng thêm dũng khí.

Celia trao đổi với cô gái Nam Phi, nhận được sự đồng ý để đăng nhập bằng tài khoản của cô vào thời điểm hai người hẹn nhau tự tử và mở webcam như đã hứa. Bà bất ngờ nhìn thấy một người đàn ông trung niên bụng bia trong video nhưng đối phương nhanh chóng tắt camera. Tuy nhiên, bà kịp nhìn thấy địa chỉ email của đối phương hiện lên khi video kết nối và ghi nhớ cái tên Melchert-Dinkel.

Trực giác cảm thấy người này có vấn đề, Celia bắt đầu theo dõi Melchert-Dinkel trên mạng. Bà dùng tên giả "nằm vùng" trong nhiều diễn đàn và phòng chat về tự tử. Sau nhiều ngày điều tra, Celia biết Melchert-Dinkel thường sử dụng tên Falcongirl, Li Dao và Cami D trên Internet.

Hắn tìm kiếm những người trẻ tuổi trên nhiều diễn đàn và phòng chat, đa số là phụ nữ. Sau khi tìm được mục tiêu, hắn đóng vai nữ y tá trẻ cũng bị trầm cảm, khuyến khích đối phương tìm đến cái chết, đồng thời hướng dẫn các phương pháp "nhanh chóng, không đau đớn"...

Sau khi thu thập được những chứng cứ này, Celia lập tức trình báo cảnh sát hạt Wiltshire nhưng không được coi trọng.

Tháng 1/2008, Celia và người bạn tên Kat Lowe giăng bẫy Melchert-Dinkel dưới danh nghĩa Cathy, nữ sinh 16 tuổi.

Celia và Kat giành được sự tin tưởng của Melchert-Dinkel, tìm thấy thông tin truy ra địa chỉ IP và nơi cư trú của hắn ở Minnesota (Mỹ). Họ nhìn thấy diện mạo Melchert-Dinkel qua nguồn cấp dữ liệu webcam khi hắn đóng giả là Cami D. Celia còn tìm ra một bức ảnh gia đình cho thấy Melchert-Dinkel đã kết hôn và có hai con gái tuổi teen.

Celia mua vé tàu đến trụ sở cảnh sát thủ đô New Scotland Yard để trình báo nhưng họ chỉ dừng ở việc lập hồ sơ. Không bỏ cuộc, sau khi xác nhận Melchert-Dinkel đang sống ở Mỹ, bà nhiều lần gửi email, gọi điện cho FBI, thậm chí gửi một bản khai có tuyên thệ cho họ nhưng không nhận được phản hồi.

Lúc này, Celia phát hiện Melchert-Dinkel đang nhắm mục tiêu mới là cô gái người Canada tên Nadia. Bà và bạn đăng ký bảy tài khoản trên mạng để cảnh báo Nadia, liên tục nhấn mạnh về mối nguy hiểm của Melchert-Dinkel với hy vọng ngăn chặn thảm kịch. Nhưng sau khi Nadia và Cami D cùng biến mất trên Internet vào ngày 8/3/2008, bà biết chuyện khủng khiếp đã xảy ra.

Trong hơn một tháng sau đó, Celia cập nhật tin tức địa phương ở Ottawa trên Internet mỗi ngày cho đến khi hay tin thi thể Nadia được tìm thấy trên sông. Bà tìm ra số điện thoại của gia đình Nadia để nói rõ sự thật cho họ.

Sau cuộc gọi từ nước Anh, bố mẹ Nadia bắt đầu kiểm tra máy tính của con gái, phát hiện Nadia rất thân thiết với bạn trên mạng tên Cami D hơn một tháng trước cái chết. Người này đã tỉ mỉ sắp xếp một kế hoạch cho Nadia, dựa trên chiều cao và cân nặng của cô để tính toán chiều dài dây và độ cao cần thiết, đồng thời gửi hình dạy cách thắt nút dây.

Cami D thể hiện như một người chị từng trải, dùng giọng điệu nhẹ nhàng dụ dỗ để cổ vũ Nadia làm theo. Nadia bị thuyết phục, nhưng cuối cùng đã chọn cách khác để không khiến gia đình và bạn bè sợ hãi. Sau cái chết của Nadia, Cami D không bao giờ lên mạng nữa.

Sau khi đọc lịch sử trò chuyện, bố mẹ Nadia mang máy tính đến Sở Cảnh sát Ottawa, lần này vụ án được điều tra nghiêm túc.

Qua địa chỉ IP, cảnh sát xác định nghi phạm là William Francis Melchert-Dinkel, sinh năm 1962, sống ở thành phố Saint Paul, bang Minnesota, có bằng y tá.

Cảnh sát Canada liên hệ với cảnh sát Mỹ để phối hợp điều tra nhưng không suôn sẻ. Dù có địa chỉ của nghi phạm, ngôi nhà này có bốn người thường trú và không rõ số lượng bạn bè, khách đến thăm có thể sử dụng máy tính này để lên mạng. Bằng chứng trong tay không thể xác nhận chắc chắn Li Dao, Cami D, Falcongirl là Melchert-Dinkel. Bên cạnh đó, Nadia đã nhảy sông thay vì tự tử như lời Cami D. Chỉ với vài cuộc trò chuyện trực tuyến và một địa chỉ IP, cảnh sát không thể triệu tập Melchert-Dinkel để thẩm vấn, càng không thể kết tội.

Khi biết tin, Celia và các bạn bắt đầu đăng bài trên các diễn đàn lớn trên khắp thế giới vạch trần Melchert-Dinkel. Bà công bố ảnh, tên trên mạng và hai email được sử dụng nhiều nhất của hắn là falcongirl507@yahoo.com và li_dao05@yahoo.com.

Cộng đồng mạng phẫn nộ, đưa địa chỉ nhà và nơi làm việc của Melchert-Dinkel lên mạng, khiến hắn phải dừng hành nghề y tá. Mặt khác, một số người cáo buộc Celia xâm phạm quyền riêng tư của Melchert-Dinkel, gây ra những rắc rối không đáng có cho gia đình hắn .

William Melchert-Dinkel (giữa) nắm tay vợ, cùng luật sư rời tòa năm 2011. Ảnh: Pioneer Press

Dưới sức lan truyền của vụ việc, cuối 2008, một cô gái 16 tuổi giấu tên khai với cảnh sát rằng chưa đầy một tháng sau cái chết của Nadia cô đã trò chuyện với Melchert-Dinkel trên mạng dưới tên Falcongirl. Hắn cố thuyết phục cô treo cổ theo cách tương tự. May mắn là bố mẹ cô gái phát hiện và ngăn chặn vụ việc.

Vì cô gái này còn ở tuổi vị thành niên, Lực lượng đặc biệt bảo vệ trẻ em khỏi tội phạm Internet của bang Minnesota cũng tham gia điều tra vụ án cùng Sở cảnh sát Saint Paul. 

Ở Anh, một phụ nữ tên Carol Drybrough chủ động tìm đến Celia vì tin rằng vụ treo cổ của em trai cô năm 2005 có liên quan đến Melchert-Dinkel.

Mark Drybrough, chuyên viên IT, mắc chứng trầm cảm và suy nhược thần kinh. Tháng 7/2005, Carol đến nhà em trai vì có hẹn đi xem triển lãm. Trước cửa chung cư, cô thấy một tờ giấy viết tay: "Đừng lên lầu, xin hãy về nhà và đưa tờ giấy này cho cảnh sát". Thấy bất an, Carol yêu cầu chủ nhà mở cửa, sau đó nhìn thấy thi thể Mark.

Cảnh sát kết luận Mark tự tử. Nhưng Carol luôn canh cánh trong lòng vì máy tính xách tay của Mark khi đó vẫn mở webcam, tin nhắn cuối cùng cô nhìn thấy trên màn hình là: "Anh ổn chứ, Mark? - Li". Đến 2008, Carol mới biết Li rất có thể là Li Dao, tên trên mạng của Melchert-Dinkel.

Cảnh sát khôi phục dữ liệu từ máy tính, tìm ra tất cả email giữa Li Dao và Mark. Qua đó, Li Dao hướng dẫn từng bước Mark, dạy "đặt nút dây thừng sau tai trái", điều này được xác nhận trong cuộc khám nghiệm tử thi của cảnh sát.

Theo ước tính của bà Celia, có hơn 10 trường hợp tự tử liên quan Melchert-Dinkel và hầu hết đều không gây ra bất kỳ nghi ngờ nào.

Cảnh sát sau đó bắt William Francis Melchert-Dinkel với tội danh trợ giúp người khác tự tử.

Theo bản khai có tuyên thệ, Melchert-Dinkel thừa nhận từ năm 2003 đã hướng dẫn và khuyến khích 5 người tự tử qua trò chuyện trên mạng, nhưng không rõ có những ai thực sự làm theo.

Sau nhiều tranh cãi do thiếu quy định của luật, tháng 5/2011, Melchert-Dinkel bị tòa án Minnesota phạt tù 360 ngày, nhưng chỉ có 320 ngày trong số đó là phải thụ án liên tục. Với thời gian còn lại của bản án, Melchert-Dinkel buộc phải quay lại nhà tù hai ngày mỗi năm trong một thập kỷ vào ngày mất của nạn nhân. Tuy nhiên trên thực tế, hắn chỉ phải ngồi tù 178 ngày với 10 năm quản chế.

Tuệ Anh 

24/10/2023

Mẹ mê Facebook (Truyện ngắn)

Hình minh họa

Mẹ loay hoay trong bếp bữa ăn chiều với món phở, tôm càng hấp và chè đậu ván. Mẹ lẩm bẩm “tội nghiệp con gái làm việc mệt trí, chỉ nghỉ được có mỗi ngày Chủ Nhật”. Vì vậy mẹ cố gắng sửa soạn buổi cơm chiều thật ngon so với những bữa khác.

Vân bước xuống theo tiếng mẹ gọi, nét mặt hơi sưng sỉa ngồi vào bàn ăn im lặng.

Mẹ chẳng biết gợi câu chuyện gì cho vui, bèn mở lời kể chuyện Facebook.

– Hôm nay mẹ nghe được bài Pháp do thầy Thích Pháp Hòa giảng vui quá...

Ðang định kể tiếp thì Vân ngắt ngang, giọng gay gắt – Hình con ngồi ăn cua với Tý, Tèo lúc hai cháu về chơi, ai cho phép mẹ để lên Facebook.

Mẹ trố mắt ngập ngừng.

– Không được hả con?

– Ðược sao mà được! Ðó là sự riêng tư của con, mẹ phải hỏi trước. Thỉnh thoảng con vào xem nhìn thật chướng mắt. Lứa tuổi mẹ già rồi ai xem nữa mà chụp hình đủ kiểu đưa lên mỗi ngày, chưa kể có nhiều người làm gì cũng khai báo trên đó, nào là đi bệnh viện, đi chợ mua những gì, cúng giỗ nấu món chưng bày cũng khoe, sao rảnh dữ vậy?

Mẹ cụt hứng nhận ra phần sai sót của mình nên cúi đầu im lặng nhai những hột cơm nhạt thếch đắng nghẹn.

Ðêm đó thay vì sau 8 giờ mẹ thường mở Facebook tìm niềm vui, thì mẹ lặng lẽ đi nằm sớm. Nhưng mẹ nào có ngủ được, ký ức xuôi về miền quá khứ mông lung...

 

Lập gia đình kham nhẫn đủ điều với nhà chồng, sinh được một con gái kháu khỉnh chào đời đã làm tăng sức mạnh lạ lùng của tình mẫu tử thiêng liêng. Mẹ chỉ thích nâng niu, chăm sóc từng miếng ăn giấc ngủ, theo dõi con mọc răng, con biết lật, con đi chập chững, con vui đùa theo tháng ngày trôi qua. Lúc ba đi “học tập cải tạo”, mẹ bị mất việc dạy học, bươn chải đủ nghề kiếm sống, cắc củm từng đồng nuôi con đầy đủ. Chồng trở về vài năm sau có cơ may được ông bác bên chồng tổ chức vượt biên, nếu kiếm được 5 người thì hai vợ chồng sẽ đi không đóng tiền. May mắn móc nối được người, ông bác cho đi cả 3 mạng, thiếu tiền lúc thoát thân lọt được sẽ trả sau.

Ba mẹ cùng làm điện tử vùng Fremont, khi con học hành nên người tốt nghiệp, bằng cấp cao thì ba phát hiện mắc bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối... đành xa vợ con. Mẹ bị laid-off đúng lúc con gái lập gia đình và mua nhà. Vân muốn mẹ về ở chung khi mang thai đứa đầu, rồi kế tiếp đứa thứ hai. Công việc mẹ bận rộn giữ cháu và nấu ăn cũng nguôi ngoai qua thời gian khi không có chồng bên cạnh, nhất là được đùa chơi ôm cháu vào lòng, đẩy xe đi dạo ngoài công viên. Các cháu vào trường học có bạn bè, về nhà làm Homework, không còn thời gian gần bà ngoại, càng lớn dần thì không còn quan tâm đến ai ngoài chuyện vùi đầu vào việc học, đọc sách và chơi phone. Con gái và rể ngày cũng như đêm, lúc nào cũng thấy ngồi trên máy Computer mỗi người một cái, chăm chú và gõ chữ. Nhà bây giờ chỉ còn mình mẹ ra vào lủi thủi ban ngày vì các con đi làm, các cháu đi học xa.

Ðôi lúc mẹ có cảm tưởng con gái bây giờ là mẹ của mẹ. Con học cao hiểu rộng luôn chỉ huy mẹ chuyện này điều kia, những chuyện mẹ kể ngày xưa con bác ra không cần nghe.

Giọng nói con từ từ oai phong và mang âm điệu ra lệnh, mẹ chỉ biết tuân hành và không cần thắc mắc.

Tính tình mẹ trở nên trầm lặng, ít nói và lái xe cũng lười biếng. Mẹ nhờ con gái mở Facebook để chơi. Không ngờ khi vào Facebook đã truyền sức sống trở lại. Mẹ gặp bạn bè năm xưa đang ở trên quê hương Việt Nam, hẹn hò tụ họp uống cà phê Nội Thành mỗi tháng hai lần. Mẹ thấy bạn ăn diện đẹp, ngồi dưới các tàn cây có ánh nắng hồng buổi sớm mai xuyên qua cành lá, nhâm nhi cốc cà phê hưởng tuổi già, hoặc mặc áo dài lên chùa Thiên Mụ, đồi Thiên An cầm nón chụp hình rất có duyên, mẹ ưa nhìn ngắm hoài.

Mẹ cảm thấy chung quanh mình có nhiều bạn bè nói chuyện ríu rít thăm hỏi, cười đùa tuy xa mà rất gần.

Chưa hết, mẹ được xem phong cảnh các ngôi Chùa từ nhiều tiểu bang của Mỹ, Pháp, Úc, Canada v.v. Ðược xem những buổi lễ lớn, những sinh hoạt công quả trong các Chùa rất vui, được đọc những bài Phật Pháp, những bài thơ của Thầy Thích Thiện Long, Thầy Thích Tánh Tuệ tìm được sự an lạc của tâm hồn. Bây giờ ai có con cháu, có áo đẹp, có tiệc tùng hay đi chơi đâu đều chụp hình bỏ lên facebook. Mẹ quan niệm đó là niềm vui khi thích chia sẻ, nên cũng vào khen vài câu. Mẹ nghĩ có như vậy mới tăng tuổi thọ được chứ, tiền bạc sức khỏe thì chính phủ Mỹ chăm đầy đủ, thân già rồi có gì đâu để lo sợ.

Thỉnh thoảng sáng tác bài thơ theo mùa, theo ngày lễ, hoặc cảm hứng khi ngắm Quỳnh nở. Mẹ bỏ lên mời bạn bè ghé nhà uống trà hàm thụ đọc thơ chơi, như vậy ở nơi đó mẹ đã có ngôi nhà tự do tiếp bạn với sân chơi tao nhã, còn gì thú hơn bằng.

Cũng có rất nhiều người lạ đòi làm bạn, nhưng mẹ chỉ nhận ai học chung trường, hay người đã quen biết từ lâu, hoặc bà con, mới dám add friends, rất giới hạn. Nhất là phái nam, mẹ lại càng tránh, chẳng qua nhác nói chuyện và không thích giao thiệp rộng. Nhiều chuyện nghĩ cũng nực cười, mỗi mùa sinh nhật mẹ để lên bài thơ ghi rõ tuổi thất thập cổ lai hy, vậy mà đàn ông trẻ tuổi cứ mù mắt bắn vào lời lẽ tha thiết chung chung giống nhau “tôi theo dõi trang của bạn với những bài viết có tính cách văn hoá gây sự chú ý của tôi, nên đã gởi lời mời kết bạn nhiều lần nhưng không thành công, vui lòng... chúng ta hãy là bạn”, tiếu lâm hơn nữa “Em đẹp lắm, cho anh làm quen” của những đứa đáng cháu ngoại. Một chuyện khôi hài nữa là có ông tướng người Mỹ gốc VN thỉnh thoảng nhảy vào đòi kết bạn và nhắn nơi mục messenger, làm mẹ càng đề phòng bọn hacker vì ông tướng nào mà rảnh rỗi dữ vậy, lại đòi đi quen bà già. Mẹ chẳng quan tâm, xem như không có nên chẳng cần nhìn trang cá nhân của họ...

Nói tóm lại hiện tại Facebook là niềm vui của mẹ, mẹ yêu Facebook và mẹ cũng yêu con gái. Thôi thì mẹ đành dẹp bỏ Facebook để không làm con bực dọc, mẹ muốn làm vui lòng con vì mẹ yêu thương con nhất trần đời.

Sáng nay Chủ Nhật, Vân thức dậy sớm vì không ngủ được, muốn mở Facebook xem trang cá nhân của mẹ có viết gì thêm? Bạn bè nói chuyện ì xèo mà sao mẹ im hơi vậy?!!

Mẹ mê Facebook lắm mà!

Tình cờ có bài Chùa nào đăng về Phật Pháp, những từ ngữ khó hiểu gây thêm sự tò mò muốn đọc “Ðức Phật dạy: tâm hiếu là tâm Phật, hạnh hiếu là hạnh Phật. Cha mẹ là bậc đáng được cung kính cúng dường. Từ vô lượng kiếp đến nay, chúng sanh lang thang trong nẻo luân hồi, bỏ thân này nhận thân khác, sinh đi sinh lại bao lần, sữa mẹ mà chúng ta đã uống còn nhiều hơn nước trong bốn biển” (Kinh Tương Ứng).

“Cùng tột điều thiện không gì hơn hiếu

Cùng tột điều ác không gì hơn bất hiếu” (Kinh Nhẫn Nhục)

“Tương lai của đứa con luôn là công trình của người mẹ” (Napoleon)

Con gái càng đọc càng thấy nặng đầu, kiểu nặng đầu khó tả, nên thôi đọc và nằm lại nghỉ ngơi. Buổi trưa có hẹn đến ăn trưa nhà Sơn, bạn của chồng, mất liên lạc đã lâu, tình cờ gặp lại cách đây 2 tuần. Ngôi nhà nhỏ nhắn xinh xắn nằm trên đường Quimby thuộc thành phố San Jose. Chủ nhà đãi món phở đặc biệt ngon, nhưng so thầm, Vân vẫn thấy mẹ mình nấu ngon hơn. Người vợ tên Tuyết có nét mặt thuỳ mị đẩy mẹ chồng ra phòng khách cho thoáng mát sau khi lo tiếp khách ăn xong. Vân đến gần thăm hỏi bác, bác gái nhìn cười không trả lời, Vân hơi lúng túng thì Sơn lên tiếng:

– Mẹ tôi bị mất trí nhớ mấy năm rồi, con cái cũng chẳng nhận ra, hỏi để khơi lại trí nhớ nhưng mẹ chỉ đưa đôi mắt ngơ ngác và cười thôi.

Vân nhìn hình ảnh người dâu đút thức ăn, thỉnh thoảng lau miệng và cho bà uống nước bỗng như có luồng khí lạnh xâm nhập vào người.

– Bà xã tui làm việc tại nhà, nên có thì giờ take care mẹ.

Tiếng Sơn nói bên tai khiến tim Vân đập mạnh. Liên tưởng mẹ mình, Vân thấy run run một cảm giác ray rứt khó chịu. Mấy hôm nay buổi tối chẳng thấy mẹ xem phim hoặc ngồi bàn computer, chỉ thấy mẹ đi ngủ sớm. Vân thì cứ vùi đầu vào con số, có những lúc rối nùi ngồi gỡ không biết thời gian và không gian nữa. Khi rảnh rỗi thì nói chuyện với chồng hoặc gọi phone thăm hỏi dặn dò con học hành ở tiểu bang xa. Vân giật mình nhớ lại câu nói hay bài viết gặp đâu đó “Người cao tuổi thường bị con cái lãng quên, và khi họ mất đi rồi mới biết trân trọng. Chỉ đến khi điều đó xảy ra, người ta mới cảm thấy hối tiếc biết bao, nhưng thời gian không thể quay ngược lại, mọi thứ đã không còn thay đổi được nữa”

Cám ơn buổi ăn trưa, cám ơn hình ảnh người con dâu thể hiện sự hiếu thảo, cám ơn hình ảnh người mẹ bị Alzheimer chỉ còn cái xác không hồn đã như mũi tên bắn vào đầu óc của Vân.

Trên đường về, mặc ánh nắng đang xuyên qua người, mặc dòng xe chạy ngược xuôi, mặc chồng ngồi lái xe đang nói điều gì bên tai, Vân để tâm hồn mình trở về bến yêu thương ngày nào...

Khi 3 tuổi luôn đeo mẹ, đi đâu cũng như cái đuôi, khiến các bác thường chọc “mẹ với con như cơm với cá”. Nhớ giai đoạn khổ cực sau 75. Ba mẹ trưa nhai bột mì hấp, chiều nhai bo bo, nhưng mẹ luôn nấu cơm riêng cho con gái. Còn nhớ thùng gạo nhỏ để chung trứng gà, chuối, cam mẹ thường nói thức ăn riêng của con. Nấu chè vài chén cúng xong mẹ để ba và con gái ăn, con gái thì chẳng để ý, chỉ nhớ ba đã hỏi.

– Sao mẹ không ăn?

– Em bị đau bụng lâm râm.

Rất nhiều lần Vân bắt chước hỏi như ba, mẹ vẫn trả lời một câu giống nhau. Lớn lên con  gái mới hiểu trong hoàn cảnh nghèo khó, mẹ nhường nhịn cho chồng con ăn, nhất là con gái.

Qua Mỹ ba mẹ tiện tặn từng đồng, không dám tiêu cho bản thân nhưng vẫn chiều theo mỗi khi con gái thích gì. Ði học xa, mẹ bới xách và cung cấp tiền bạc đầy đủ, luôn gọi phone nhắc nhở con phải bồi dưỡng ăn uống đầy đủ mới có sức mà học. Con gái lập gia đình mẹ nuôi cháu, tiền bạc mẹ chẳng quan tâm, có bao nhiêu gởi hết vào bank của Vân.

Mỗi chiều đi làm về, vợ chồng được hưởng cơm ngon canh nóng, sau đó vợ chồng con cái rút vào phòng như chui trốn tổ ấm riêng. Mẹ nói gì con gái cũng cho sai và chỉ muốn hướng dẫn mẹ theo tánh độc tài của mình, riết rồi mẹ từ từ câm nín và như chiếc bóng.

Mẹ chỉ còn niềm vui trên mạng xã hội, vậy mà Vân cũng cấm đoán hết điều này đến điều khác.

Vân tự hỏi từ lúc nào đã trở chứng thay đổi tính nết như vậy. Con gái cảm thấy bị giày vò với một cảm giác bất an.

Vân quay mặt qua bên phải né tránh chồng, vì thấy mắt cay cay, hai giọt nước mắt trào ra, hình như lâu lắm rồi con gái mới biết khóc...

MTTN

 

23/10/2023

Tại sao việc nhìn thấy UFO liên tục xảy ra gần các địa điểm hạt nhân?

        

Hòa thượng Tomonori Izumi chùa Enmyoin ở quận Fukushima của Nhật Bản cho biết về “Ngôi chùa thần kỳ” (tên mới) : “Tôi không biết đó là vị thần nào hay sinh vật mạnh mẽ nào đó, nhưng tôi tin rằng một sức mạnh vô hình nào đó thực sự đã đến để cứu chúng tôi”.

Vào ngày 11 tháng 3 năm 2011, nhà máy hạt nhân Fukushima Daiichi là nơi xảy ra một trong những thảm họa hạt nhân tệ hại nhất từ trước đến nay sau một trận động đất và sóng thần, thảm họa xảy ra đồng thời đã tàn phá phần lớn khu vực xung quanh, nhưng “thật kỳ diệu thay, ngôi đền vẫn còn nguyên vẹn”.

Trong loạt phim tài liệu Encounters: “Lights Over Fukushima” của VICE Studio, nhà sư nói trong tập thứ tư. “UFO xuất hiện sau vụ nổ. Có quá nhiều….Tôi đã bị sốc,”

Izumi nói: “Năng lượng phóng xạ rò rỉ khắp nơi. Tôi tin rằng UFO đã đến để điều chỉnh lại dòng năng lượng phóng xạ nhằm cứu chúng ta. Dù sao thì đó cũng là lý thuyết của tôi”.

Giống như ở thảm họa Fukushima, UFO đã được ghi nhận nhiều lần xuất hiện ở những nơi có hoạt động hạt nhân. Tác giả Tiến sĩ Jensine Andresen cho biết có “mối liên hệ rất rõ ràng” giữa các trường hợp nhìn thấy UFO và các địa điểm hạt nhân “từ nhiều thập kỷ trước”.

Bà nói: “Quan điểm cá nhân của tôi dựa trên hơn 30 năm nghiên cứu rất sâu rộng là có sự hiện diện của người ngoài Trái đất ở đây, trên Trái đất, và trong các đại dương”.

Andresen trích dẫn các báo cáo được giải mật của chính phủ Hoa Kỳ từ các cơ quan như FBI và CIA về việc nhìn thấy UFO gần các địa điểm hạt nhân, nói rằng Bà đã xem xét 39 tài khoản khác nhau từ những năm 1940 đến 1990.

“UFO quay trở lại những năm 1930 khi khoa học và nghiên cứu được thực hiện để tìm hiểu hiện tượng phân hạch.Nhưng rồi việc UFO xuất hiện thực sự nóng lên vào những năm 1940, đặc biệt, ngay sau vụ nổ hai quả bom nguyên tử ở Nhật Bản vào năm 1945. Bạn thấy hết sự kiện này đến sự kiện khác UFO xuất hiện gần các địa điểm liên quan đến vũ khí hạt nhân”, Andresen nói.

Bà nói, có rất nhiều trường hợp liệt kê những trường hợp nhìn thấy gần Căn cứ Không quân Kirtland, Phòng thí nghiệm Quốc gia Sandia và những nơi khác “nơi cất giữ vũ khí hạt nhân”. 

Một vụ án nổi tiếng khác xảy ra tại Căn cứ Không quân Malmstrom ở Montana vào tháng 3 năm 1967. Robert Salas, người từng là sĩ quan phóng tên lửa điều khiển 10 tên lửa mang đầu đạn hạt nhân vào thời điểm đó. Ông đã bị cáo buộc về những hành vi lạ.
UFO xuất hiện, tên lửa của Ông đã bị vô hiệu hóa và "không thể phóng lên được". Sau đó, ông lại được biết rằng 10 vũ khí tại một địa điểm khác, gần đó, cũng đã ngừng hoạt động “trong những hoàn cảnh tương tự, những hoàn cảnh rất giống nhau khi người ta nhìn thấy UFO xuất hiện trên các giàn phóng”.

Gần đây hơn, Salas nói rằng ông đã thông báo cho Văn phòng Giải quyết Bất thường Toàn miền (AARO) của Lầu Năm Góc, một đơn vị được giao nhiệm vụ giải quyết các trường hợp nhìn thấy UFO đáng tin cậy, về sự kiện này.

Andresen cho biết một trong những ví dụ rõ ràng nhất về các loại UFO xuất hiện xung quanh các cơ sở hạt nhân, là chúng xuất hiện ở Chernobyl năm 1986 (Ukraine), sau thảm họa hạt nhân.


Bà nói : “Có rất nhiều hoạt động về UFO được báo cáo ở đó, Chernobyl, số đo phóng xạ là 3000 milliroentgens. Và ngay lúc đám cháy đang lên cao, nhiều người quan sát thấy UFO xuất hiện, ở lại 3 phút, chiếu đèn ngay tại « Đơn vị 4 » rồi rời đi,        “UFO“ đến thêm một lần nữa và dường như phóng xạ đã giảm xuống còn 800 milliroentgens. Chỉ trong vài phút. Dường như đó là một nỗ lực rất có ý thức nhằm khắc phục mối nguy hiểm do biến cố Chernobyl gây ra.”

Giống như Tu sĩ trưởng của « Ngôi đền thần kỳ », Andresen cũng tin rằng những sinh vật ngoài trái đất này đang cố gắng giúp chúng ta tránh sự tự hủy diệt do thảm họa hạt nhân.

Bà nói : “Tôi nghĩ đây là loại trí thông minh nhận biết được chiều sâu sáng tạo của con người và muốn bảo tồn nó. Tôi nghĩ trí thông minh này không muốn chúng ta tuyệt chủng. Đó là những gì tôi nghĩ đang thực sự được truyền đạt, “Chúng tôi ở ngay đây với bạn. Chỉ cần mở rộng trái tim của bạn. Hãy mở rộng tâm trí của bạn. Chúng tôi muốn giúp bạn. Và bạn biết đấy, chúng ta hãy làm quen với nhau” Tôi nghĩ đó thực sự là một thông điệp (của UFO).

Nathaniel Janowitz

 

21/10/2023

Phim Sound of Freedom

Con Người Không Phải Là Món Hàng Dành Cho Bọn Bất Lương Mua Bán

Đầu óc của bọn mua bán con người làm nô lệ tình dục và lao động khổ sai còn tệ hơn loài dã thú bởi vì thú dữ không ác độc với đồng loại của chúng đến thế…

***

Tiêu đề bài viết này được dựa theo câu nói, “We- God’s children are not for sale” của nhân vật chính trong phim “Sound of Freedom” (Âm Vang Của Tự Do). Đây là phim tiết lộ nhiều hình ảnh có thật về một thế giới tội lỗi, là địa ngục trần gian. Đó là tệ nạn buôn bán nô lệ tình dục trẻ em. Phim được hoàn tất từ năm năm trước, nhưng chỉ mới được trình chiếu tại Hoa Kỳ vào thời điểm July 4, 2023 bởi có nhiều sự cản trở từ các thế lực tối tăm.

Bộ phim được thực hiện với sự tốn kém thật khiêm tốn là 14.5 triệu Mỹ kim. Vậy mà, số thu về hơn 150 triệu Mỹ kim tức là gấp 10 lần tổn phí. Số tiền vé thu được chỉ tính riêng ở Hoa Kỳ và Gia Nã Đại bởi vì phim vẫn chưa được trình chiếu ở các quốc gia khác. Thành quả này đến từ sự ủng hộ của công chúng thầm lặng. Đây cũng là “cái tát” vào mặt đám truyền thông và những cá nhân bất lương khi chúng tìm cách xuyên tạc và vận động tẩy chay phim này.

Nam diễn viên nổi tiếng Jim Caviezel thủ vai chính trong phim Sound of Freedom là Ông Tim (Timothy Ballard) là người thật và việc thật. Ông là nhân viên tình báo của “US Department of Homeland Security” (Bộ An Ninh Lãnh Thổ Hoa Kỳ). Truyện phim được lấy từ những dữ kiện và nhân vật có thật.

Hình: Tài tử Jim Caviezel (trái) Tim Ballard (phải)

Phim Sound of Freedom đã lột trần nhiều hành động tàn ác của những kẻ không còn nhân tính. Bọn này chuyên bắt cóc trẻ con để bán cho bọn mua bán hoặc sử dụng con người làm nô lệ tình dục và nô lệ lao động cho đến hết cuộc đời của nạn nhân. Ông Tim cho rằng: Việc làm bất chính của kẻ mua và người bán ma túy nó chỉ xảy ra một lần, nhưng một người bị bán làm nô lệ tình dục và lao động khổ sai sẽ được lặp đi lặp lại nhiều lần trong suốt cuộc đời người đó.

Những người còn lương tri đã cảnh báo rằng: Trên toàn thế giới, có khoảng 50 triệu người bị bắt làm nô lệ tình dục và lao động khổ sai, mà đa số là trẻ con. Con số này không giảm mà còn tăng bội phần kể từ năm 2020. Việc mua bán con người làm nô lệ tình dục và lao động là một thị trường phát triển mạnh trong bóng tối. Hành động ác độc này thật sự quá sức khủng khiếp đối với những người có bộ óc bình thường có thể nghĩ tới.

Những kẻ hưởng lạc và hưởng lợi trên thân xác của trẻ em bất kể gái hay trai không phải là thành phần “tầm thường” trong xã hội mà đa số là giới thượng lưu, hoặc có chức quyền. Đây là bọn ác quỷ đội lốt người. Nếu muốn nói nhẹ hơn, bọn này có hình dạng con người nhưng đầu óc của chúng tệ hơn loài dã thú bởi vì thú dữ không ác độc với đồng loại của chúng đến thế. Trên thực tế, Hoa Kỳ là một trong các quốc gia đứng hàng đầu về nạn buôn người mà bọn bất lương nhắm đến.

Như đã nói, phim Sound of Freedom ghi lại câu chuyện có thật về công việc của Ông Tim Ballard tại Columbia. Ông Tim Ballard được những bạn hữu chí tình hỗ trợ ông thành lập tổ chức Operation Underground Railroad. Tổ chức này chuyên tìm kiếm, giải thoát và cung cấp dịch vụ chăm sóc cho các nạn nhân của đám buôn người sau khi họ được giải thoát. Lần giải cứu hai chị em được đề cập trong truyện phim, Ông Tim đã giải cứu hơn 120 người mà trong đó có 55 trẻ em. Có ít nhất 10 kẻ buôn người bị bắt giữ. Cho đến nay, Ông Tim Ballard đã ghi nhận rằng tổ chức của ông đã giải cứu hàng ngàn nạn nhân của vụ buôn người.

https://www.truescoopnews.com/newsdetail/sound-of-freedom-true-story-who-is-reallife-tim-ballard

Nhà sản xuất phim Sound of Freedom đã có sự cảnh báo dành cho các bậc phụ huynh là có nhiều hình ảnh và từ ngữ trao đổi trong phim có thể làm trẻ em và những khán giả nhạy cảm hoang mang. Phim này tập trung vào câu chuyện về hai đứa trẻ là hai chị em ruột. Chúng bị bắt cóc bởi vì cha của chúng là người thật thà, sống cảnh “gà trống nuôi con” và ông đã bị lừa. Ông nghĩ rằng con mình may mắn vì nắm được cơ hội trở thành người mẫu qua sự giúp đỡ của một phụ nữ nổi tiếng mà ông tin là người tốt.

Phải xem phim, người ta mới có thể thấy những kiểu lừa đảo tinh vi và tương tự có thể xảy ra cho bất cứ ai. Chắc chắn đã có hằng chục triệu trường hợp tương tự đã xảy ra cho những gia đình bất hạnh. Họ có con em bị bắt cóc bằng nhiều trường hợp khác nhau mà chưa bao giờ nạn nhân được giải thoát để trở về sum họp gia đình.

Xem phim Sound of Freedom, người ta thấy những nạn nhân khác và đặc biệt là hai chị em trong câu truyện được vận chuyển xuyên quốc gia và bị bán từ người này sang người khác trước khi được giải cứu và đoàn tụ với cha mình.


Nhân vật chính Tim Ballard được sự khích lệ của vợ ông để ông có thể dấn thân vào công việc hết sức nguy hiểm. Trước sự ủng hộ và lời lẽ quyết liệt của vợ, cuối cùng ông đã từ bỏ công việc của cơ quan DHS với nhiều quyền lợi thật đáng kể. Ông đã dấn thân để hoàn thành sứ mệnh cao cả là giải cứu những nạn nhân của bọn mua bán nô lệ tình dục và lao động khổ sai. Đây là sự hy sinh quá to lớn đối với một người có vợ và sáu đứa con còn nhỏ dại.

Thật sự trong câu chuyện này, vợ ông Tim mới là người đáng cho người đời nể phục hơn hết. Đáng lẽ ông chỉ cần làm việc bình thường theo lệnh thượng cấp thêm 10 tháng nữa là ông có đầy đủ quyền lợi dành cho người hưu trí. Ông đã chọn con đường gai góc với sự đồng tình của người phối ngẫu. Ông đã bất chấp hiểm nguy và quyền lợi cá nhân để bày tỏ tình yêu thương đích thực mà Thiên Chúa đã phán trong lòng ông.

Hình: Ông Bà Tim Ballard

Sau khi trở lại Hoa Kỳ, Ông Tim công bố với giới chức trong chính quyền về những gì ông đã thực hiện. Khi câu chuyện thật trở thành truyện phim, Ông Tim Ballard tuyên bố rằng ông không tin Hollywood nhưng ông hoàn toàn tin vào tài tử Jim Caviezel bởi vì vị tài tử này là người có lòng yêu mến Chúa. Ông Tim cũng thú nhận rằng, nếu không có lời khích lệ và sự quyết liệt của vợ ông, ông không có đủ dũng cảm để hoàn thành sứ mạng này.



Có người đã nói, khi xem phim, nhìn thấy diễn viên Jim Caviezel, khiến cho người ta hình dung đến hình ảnh Đức Chúa Jesus là Đấng Cứu Thế của nhân loại qua phim “The Passion of the Christ” bởi vì cũng chính nam tài tử Jim Caviezel thủ vai chính trong phim ấy.


Qua lời lẽ tha thiết và quyết liệt của vợ ông Tim Ballard khi bà nói với chồng là cho dù ông có mất công việc làm hay mất quyền lợi đến mấy cũng phải cố thực hiện. Thực tế, câu nói trong phim và câu nói thật ngoài đời của vợ ông Tim là bà Katherine Ballard khá giống nhau vì cùng một ý.

Sau khi nghe chồng cho biết, thượng cấp của ông không bằng lòng tài trợ cho công tác này và muốn ông lập tức trở lại Hoa Kỳ, Bà Katherine Ballard đã quyết liệt nói với ông rằng, “Okay, so you quit your job, and you go rescue those kids.” (Anh hãy bỏ công việc của anh và đi giải cứu những đứa trẻ ấy.) Ý của câu nói này đã trở nên nổi tiếng mà ai cũng có thể kiểm chứng qua phim và nhiều tài liệu đáng tin cậy khác trên Internet.
https://www.historyvshollywood.com/reelfaces/sound-of-freedom/

Hình” Vợ chồng Ông Bà Tim Ballard và chín người con (2)

Xem trọn phim, người ta thấy nhân vật chính Tim Ballard đã nói, “We- God’s children are not for sale”. Chắc chắn câu nói này không chỉ dành riêng cho trẻ con mà cho con người do Thiên Chúa tạo dựng. Câu nói này rất phù hợp với sự khuyến cáo của Đức Chúa Jesus đã được ghi trong Sách Phúc Âm Ma-thi-ơ 18:6, “Ai gây cho một trong những đứa trẻ đã tin Ta sa vào tội lỗi thì thà buộc cối đá vào cổ người ấy, mà ném xuống biển sâu còn hơn.”

Cách làm phim và quảng bá phim của Angel Studios thật sự nó “không giống ai”. Điều đó có nghĩa là nó hoàn toàn khác với các loại phim từng được các hãng phim tung ra công chúng. Theo tin tức cho biết, nếu không có sự hỗ trợ tích cực của Ông Robert Unanue, chủ công ty thực phẩm Goya Foods (President and CEO of Goya Foods), người từng ủng hộ Tổng Thống Trump và sự đóng góp từ nhiều cá nhân tử tế khác, chắc chắn phim Sound of Freedom khó có thể được trình chiếu trước công chúng sau năm năm bị rào cản từ Hollywood và những kẻ có quyền lực.

Sau khi truyện phim chấm dứt, tài tử Jim Caviezel, trong vai Tim Ballard, đã công khai kêu gọi mọi người hãy truyền tai nhau để ai cũng biết mà xem phim này. Ông đề nghị người này bảo trợ vé mời người khác xem và cứ thế mà nối tiếp công việc đó. Thiết nghĩ lời kêu gọi của tài tử Jim Caviezel thật chính đáng. Cũng giống như Ông Tim trong câu chuyện thật, tài tử Jim Caviezel là người đáng cho người tử tế ngưỡng mộ.
https://youtu.be/Rt0kp4VW1cI?si=6P6WpAJaAYZ7mPr0

Trước khi viết bài này, tôi có thăm dò một số bạn Mỹ và Việt. Một số người đã nghe nói về phim này nhưng chưa xem. Cũng có người không hay biết gì về phim này. Bằng chứng, tôi không hề nghe nói gì về phim này cho đến khi tôi tham dự cuộc Hội Thảo Chính Trị tại Spokane, WA hôm ngày 19-8-2023. Forum: Life, Liberty & The Pursuit of Happiness (Quyền sống, Tự Do và Mưu Cầu Hạnh Phúc)
https://freevietnews.com/audio3/index.php?id=46


Cũng nhờ diễn giả William Jasper, Senoir Editor of The New American nói về đề tài: “ – Oppenheimer: Phim, Âm mưu, Phản bội, Dối Trá – và Sự thật” ( Oppenheimer: The Movie, the Conspiracy, the Treason, the Lies – and the Truth), và ông đã cảnh báo tình trạng bắt cóc trẻ con làm nô lệ tình dục nên tôi mới biết mà đi xem phim này vào ngày hôm sau.



Kết luận

Như tôi đã dề cập trong phần mở đầu. Việc mua bán con người làm nô lệ tình dục và lao động là hành động ác độc quá sức khủng khiếp mà người bình thường khó có thể nghĩ tới. Chỉ một số ít người ngăn chận nạn buôn người, thật khó. Tuy nhiên, nếu nhiều người quyết tâm góp phần can thiệp, chắc chắn nó sẽ giảm bớt. Riêng những ai có niềm tin vào Đức Chúa Trời, người đó cần cầu nguyện với Thiên Chúa để xin sự can thiệp từ Ngài song song với hành động của mình.

Tôi tin rằng, người nào còn có lòng nhân, người đó không thể ngoảnh mặt hay quay lưng trước sự đau khổ hay tiếng rên siết của người khác. Là người có niềm tin vào Thiên Chúa và giảng về sự cứu rỗi của Ngài, tôi biết rõ Thánh Kinh có khuyến cáo rằng, “Ai bưng tai không khứng nghe tiếng kêu la của người nghèo khổ, Người đó cũng sẽ kêu la mà sẽ chẳng có ai đáp lại” (Châm-ngôn 21:13). Hai chữ nghèo khổ mà Thánh Kinh đề cập, chắc chắn không giới hạn về vật chất mà là tinh thần nữa.

Chúng ta hãy cùng nhau xem phim và nói cho mọi người biết về phim này. Chắc chắn việc làm của chúng ta sẽ không vô ích.

Ghi chú:

 Khi Tim Ballard từ bỏ công việc Đặc vụ của DHS, ông và vợ ông là Katherine Ballard có sáu người con. Hiện tại, ở thời điểm phim ra mắt vào năm 2023, Tim và Katherine có chín người con, trong đó có hai đứa con mà họ nhận nuôi trong lần Tim giải cứu các em ra khỏi bọn buôn người. Tim và Katherine gặp nhau khi cả hai cùng theo học tại Đại Học Brigham Young ở Provo, Utah.

Tác giả : Huỳnh Quốc Bình