Tôi và chồng cùng quản lý công ty riêng nên cả hai đều rất bận rộn. Thấy thế, chồng tôi mới bảo để anh đem người quen ở quê vào giúp việc nhà tôi. Dù sao, cùng quê, lại quen biết với chồng tôi thì cũng dễ tin tưởng hơn. Ngày chồng tôi dẫn con bé giúp việc về nhà, tầm 18 tuổi, trông nó gầy nhom mà đen đủi lắm. Nghe chồng tôi bảo nhà nó nghèo lắm, mẹ lại bệnh nặng nên muốn vào đây làm để kiếm tiền phụ mẹ. Tôi biết vậy nên cũng thấy thương nó, xem nó như con cháu trong nhà. Vào đây được một thời gian, có làm việc nhà hơi cực chút nhưng được tôi cho ăn uống đầy đủ nên con bé trở nên mơn mởn hẳn lên. Dần dà tôi lại thấy con bé gần gũi hơn, tính tình dễ thương, lại hay pha trò cho cả nhà. Từ đó mà tôi tin tưởng và yêu quý nó hơn.
Nhưng tôi nào biết, chính tình thương và lòng tin đó của mình đang tiếp tay cho người ngoài phá hoại gia đình của bản thân.
Một
hôm, tôi về nhà sớm hơn mọi lần vì thấy hơi mệt người. Tôi biết chồng tôi đã về
từ sớm, anh bảo muốn đi rước con thay tôi. Về đến nhà, tôi thấy con mình đang
chơi trong phòng khách, nghĩ bụng chắc chồng tôi cũng đã về rồi. Nhưng nhìn
quanh tôi không thấy con bé giúp việc đâu cả, tôi vội hỏi con:
- Ba con đâu? Rồi chị Đào đâu? Tới giờ cơm
rồi mà không thấy ai thế này?
- Ba với chị Đào trong phòng rồi mẹ ơi. Ba
bảo con ra đây chơi.
Nghe
con trả lời vậy, không biết sao trong lòng tôi lại bồn chồn đến lạ. Tôi vội vội
vàng vàng đi tới phòng ngủ của Đào và vợ chồng tôi (hai phòng ở cạnh nhau trên
lầu).
- Đào đâu rồi? Ra đây cô bảo! Sao tới giờ
cơm nước không dọn cho chú với mấy em ăn thế này?
- Dạ con đang thay đồ. Cô đợi con một chút rồi con ra dọn cơm ạ!
Phòng
con bé khóa trái nên tôi cũng không xem được nó đang làm gì. Tôi vào phòng ngủ
của hai vợ chồng thì thấy chồng đang ngồi bên ghế. Tôi nhìn sang ra trải giường
thì lại thấy vài vết máu mới tinh.
- Anh làm gì mà ra giường dính máu thế này?
Anh bị làm sao đó?
- À nãy anh đi quẹt tay vào cửa sắt nên máu
chảy nè. Vợ thấy có thương không?
- Anh mau sát trùng rồi băng bó đi. Để em
đi lấy hộp y tế cho anh.
Tôi
định ra ngoài thì chợt khựng lại. Tôi hay khó ngủ khi về đêm nên thường để một
con dao ở dưới gối để dễ ngủ hơn. Nhưng giờ thì con dao ấy đang nằm ở đầu giường.
Và hình như, con dao ấy dính một vệt máu dài ở đầu cán. . Tôi ngờ ngợ ra điều
gì đó. Tim tôi run rẩy, lòng ngực phập phồng sợ sệt, tôi cầm con dao đi về phía
chồng:
- Con Đào đâu? Ra đây tao bảo? Nhanh!
- Em…em làm gì vậy? Em bình tĩnh đi!
Đào
sợ sệt chạy sang, nó vội vội vàng vàng còn mặc trái cả áo. Tôi giận quá, bỏ con
dao xuống, lao tới nó, đánh tới tấp:
- Tao thương yêu nuôi nấng mày bao lâu nay
mà mày đối xử với tao vậy à? Muốn thành bà chủ nhà này à? Đồ bội bạc!
- Em đừng đánh nó nữa! Em đánh thế nó chết
thì thế nào?
- Còn anh! Anh phản bội tôi mà giờ còn dám
lên tiếng à?
- Ừ, anh ngủ với Đào đấy! Là anh cố tình làm tay mình chảy máu đó! Ít ra Đào vẫn còn trinh khi đến với anh. Còn em, em nhớ lại đi, em mất trinh khi là vợ anh rồi. Vì vậy với anh bây giờ, Đào mới là người anh trân trọng nhất.
Tay
chân tôi run hết cả lên. Tôi không thể nào ngờ người chồng tôi tận tụy hy sinh
bao lâu nay hóa ra lại có suy nghĩ tồi tệ như thế. Anh chưa bao giờ chịu bỏ qua
quá khứ của tôi dù tôi đã cố gắng và vì anh chịu khổ bao tháng năm. Giờ anh lại
lấy đó làm cớ để ngoại tình, để phản bội tôi. Giờ tôi phải làm sao với người chồng
bội bạc này, với con bé osin tôi từng yêu quý hết lòng và cả với gia đình bé nhỏ
của mình đây?
Sưu
tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Các bạn có thể:
- Viết bình luận trước, sau đó. .
- Copy và dán trực tiếp link ảnh vào khung nhận xét. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa (kể cả nhấn phím Enter).
- Cám ơn Bạn đã bình luận về bài viết.