Trời cao hỡi, hãy gieo sương
Xin mây mưa xuống đức công chính Người
Nẩy mầm cứu độ, đất ơi!
Để cho chính trực đồng thời vươn lên
Triết gia Jean Jacque Rousseau (1712-1778, Pháp quốc) bộc bạch: “Tôi đã đau khổ quá nhiều ở thế giới này để hy vọng một thế giới khác”. Còn sử gia Thomas Fuller (1608-1661, Anh quốc) đưa ra một hệ lụy tất yếu: “Nếu không nhờ có hy vọng, trái tim sẽ tan vỡ”. Niềm hy vọng thực sự quan trọng trong cả cuộc sống thường và cuộc sống tâm linh – đặc biệt là cuộc đời Kitô hữu.
Hy vọng là Đức Cậy, một trong ba nhân đức đối thần (Tin, Cậy, Mến). Có tin tưởng mới hy vọng, có hy vọng mới mong chờ – tức là luôn kiên tâm vững chí hướng về tương lai. Mong chờ thì phải tỉnh thức, nghĩa là khôn ngoan, nếu mong chờ mà không tỉnh thức thì chỉ là khờ dại.
Có câu chuyện ngụ ngôn thế này...
Trong một căn phòng, không gian tĩnh lặng tới mức người ta có thể nghe thấy tiếng thì thầm của những ngọn nến. Cây nến thứ nhất than vãn: “Tôi là biểu tượng của Bình An và Hoà Thuận. Thế nhưng thời nay, những cái đó thật chênh vênh, chông chênh. Thế giới hiếm khi không có gươm đao, súng đạn, tranh chấp, cãi cọ,... giữa người với người – thậm chí vợ chồng, anh em trong một nhà”. Thế rồi ngọn nến leo lét, ngọn lửa mờ dần, mờ dần,... cho tới khi ánh sáng lụi tắt hoàn toàn.
Ngọn nến thứ hai vừa lắc đầu vừa kể lể: “Tôi là Niềm Tin. Thế nhưng trong thế giới này hình như tôi trở nên thừa thãi, như một thứ xa xỉ. Biết bao kẻ sống theo thời không cần tới niềm tin”. Nói rồi ngọn nến từ từ tắt, tỏa ra một làn khói trắng luyến tiếc.
Ngọn nến thứ ba than phiền: “Tôi là Tình Yêu, nhưng tôi không còn đủ sức để tỏa sáng nữa. Người ta gạt tôi ra một bên và không thèm hiểu giá trị của tôi. Cứ nhìn thế giới mà xem, không thiếu những kẻ quên luôn cả tình yêu đối với chính những người ruột thịt của mình”. Dứt lời, ngọn nến vụt tắt.
Căn phòng trở nên tối tăm. Chỉ còn một ngọn nến nằm ở góc xa vẫn tiếp tục phát ra ánh sáng, như ngôi sao đơn độc giữa đêm tối âm u. Bất chợt, một cô bé bước vào phòng. Thấy ba ngọn nến đã tắt, cô bé thốt lên: “Tại sao các bạn không cháy nữa? Cuộc sống này luôn cần các bạn. Hòa Bình, Niềm Tin và Tình Yêu phải luôn tỏa sáng chứ!”.
Riêng cây nến thứ tư vẫn lặng lẽ cháy trong góc phòng khe khẽ đáp lời cô gái: “Đừng lo! Tôi là Hy Vọng. Nếu tôi còn cháy, mặc dù ngọn lửa rất mong manh, chúng ta vẫn có thể thắp sáng lại Hòa Bình, Niềm Tin và Tình Yêu”. Mắt cô bé sáng lên. Cô bé dùng cây nến Hy Vọng để thắp sáng lại các cây nến khác.
Niềm Hy Vọng rất quan trọng. Nếu trái tim luôn cháy lên “ngọn lửa hy vọng”, dù chỉ leo lét và âm ỉ, chúng ta sẽ tìm lại được những điều tốt đẹp khác cho cuộc sống: Tình Yêu, Niềm Tin và Bình An. Một danh nhân cũng đã nhận định: “Thà thắp sáng lên một ngọn lửa, còn hơn ngồi nguyền rủa bóng tối”. Ngọn lửa đó là Hy Vọng.
Trầm Thiên Thu
"Tôi ơi đừng tuyệt vọng..."
Trả lờiXóaHãy giữ ngọn lửa HY VỌNG bạn nhé!
http://i629.photobucket.com/albums/uu11/troimay/TAM%20LINH/image0033333_zpsibn48rqn.jpg
Trả lờiXóaNếu không còn niềm hy vọng mong manh nào, chắc có nhiều người tự vận để tìm lối thoát một cách tiêu cực.