Tôi nhớ mâm cơm ba mươi tết cúng ông bà của ba tôi. Trên đó luôn
có một con gà luộc "lộng lẫy". Và bữa cơm ba mươi tết cũng là dịp duy
nhất trong năm anh chị em tôi được ăn thịt gà! Đó là con gà đặc biệt do chính
ba tôi chọn mua.
Còn
phải nói, nhà tôi nghèo, bạn bè tôi nghèo, xóm tôi nhìn quanh ai cũng nghèo nhớt
mùng tơi… nhưng nhà tôi nghèo vượt trội vì có tới mười bảy anh chị em.
Tôi
vinh dự là út mười sáu vì nhỏ mười bảy mất lúc chưa tròn tháng trong một mùa
đông khắc nghiệt ở Đông Hà (Quảng Trị). Mẹ tôi "phi thường" trong
sinh nở và quán xuyến gia đình.
Tôi
chỉ nhớ gia đình đổi chỗ ở liên miên, có năm học tôi phải đổi hai ba trường.
Cũng may, nơi gia đình tôi cư trú "lâu dài" nhất là Tam Kỳ - Quảng
Nam. Người Quảng Nam dễ thương: cần kiệm, thẳng tính, ít lời, giàu tình cảm, ưa
san sẻ.
Mẹ
tôi nấu ăn ngon không tưởng từ những thứ tưởng… không thể ăn: xơ mít, khô bầu,
khô mướp, khô… cây đu đủ. Mẹ trồng đu đủ làm hàng rào, dưới "chân hàng
rào" là vô số bầu bí. Bầu bí lớp ăn, lớp cho lối xóm không hết thì mẹ xắt
ra phơi khô.
Cái
nắng Quảng Nam thì thứ gì phơi mà không khô mới lạ. Bầu, mướp khô xào tỏi, nấu
canh đều rất đậm đà. Nhưng ngon nhất là khô thân cây đu đủ.
Mẹ
chặt cây đu đủ, gọt bỏ kỹ hết vỏ, lấy lõi xắt lát mỏng phơi khô. Thứ này mà lót
đáy nồi, trên có xíu cá, đem kho lửa riu riu một buổi rồi ăn coi. Thần linh ơi,
ngon không tưởng!
Ngày
tết mẹ làm dưa kiệu. Sẽ có hũ củ kiệu trắng nõn đài các, nhưng chị em tôi thích
hũ dưa lá kiệu và… râu kiệu hơn. Ăn khơi khơi ngon mà xào tỏi càng tuyệt cú
mèo. Quảng Nam là xứ dầu đậu phụng (đậu phộng, lạc).
Xào
thứ chi với dầu đậu phụng cũng ngon tuốt! Nói chung bữa cơm nhà tôi hiếm khi có
thịt cá. Hiếm đến mức chị em chúng tôi "cóc thèm" và "buông bỏ"
chúng ra khỏi suy nghĩ.
Đi
học về, dĩa rau, chén mắm cái là xong. Bữa nào có dĩa đậu phộng rang kho tiêu
là… vét nồi! Mẹ nuôi gà giỏi. Được lứa thì bán, không dám làm thịt ăn.
Anh
chị em chúng tôi ngoan lắm. Đứa nào cũng giúp mẹ chăm đàn gà và nếu lượm được
quả trứng gà nhà đẻ trong hốc cây bụi cỏ cũng đem "nộp" cho mẹ, chẳng
bao giờ "ưu tư" ốp la ốp lếch gì hết.
Có
điều lạ là nghèo, chiến tranh nhưng không buồn xíu nào, không sợ xíu nào. Tam Kỳ
đêm nào cũng có chiến sự, pháo dội đỏ trời, súng bắn đùng đùng nhưng chúng tôi
vẫn ngủ ngon. Sáng dậy đi học (không có chuyện "điểm tâm", cơm nguội,
khoai sắn gì cũng không!).
Mỗi
năm một lần chúng tôi được ăn thịt gà trong bữa cơm cúng ông bà trưa ba mươi tết.
Đó là con gà đặc biệt. "Đặc biệt" vì con gà trống do chính ba tôi chọn
mua, chú ý từ màu lông, giò cẳng đến… body.
Ví
dụ như chân màu vàng, đều, rõ ngón; đùi to khỏe nhưng mịn màng không nổi gân
xanh; khi đi đứng đầu gà phải… ngẩng cao uy nghi; mắt hơi xếch và sáng như mắt
diều; mỏ dài hơi cong; lông màu hung đỏ, đuôi xòe đẹp…
Nó
được mẹ tôi nuôi bằng chế độ ưu đãi: thóc, bắp vàng, hạt kê và lũ "sâu
xia", ốc sên kiếm được quanh nhà. Do hoàn cảnh chiến tranh khốc liệt, ba
tôi không thể về dự đám tang ông bà nội, nỗi đau và ân hận luôn sâu thẳm trong
tim, đành gởi tấm lòng hiếu thảo qua mâm cơm tất niên, với dĩa xôi trắng, con
gà luộc, bát măng miến…
Tôi
chưa thấy ai tạo thế con gà cúng đẹp như ba tôi: đầu vươn cao, đôi cánh vươn
ra, toàn thân rướn lên như sắp cất cánh bay… Điều lạ, tiếc vì lúc đó bé quá tôi
chưa học hỏi được: làm cách nào để gà luộc chín, mắt vẫn mở được, trong vắt?
Sau
này tôi có hỏi mẹ, bà cười móm mém: "Mẹ không biết làm thế nào nữa!".
Rồi bà nhìn quanh, nhỏ giọng thì thào ra vẻ bí mật: "Ba chúng mày không chỉ
giỏi chữ Hán, Pháp, Anh mà còn là… thầy bùa đấy!".
Khi
đã bưng mâm cơm lên, ba tôi đọc một bài cúng bằng chữ nho mà trước đó tôi đã
mài mực để ba viết, rất đẹp, trên giấy bản đỏ lất phất nhũ vàng, vừa đọc vừa
khóc rưng rức, tất nhiên tôi nghe mà chẳng hiểu gì!
Lớn
lên, lập gia đình, năm nào mâm cơm cúng ba mươi tết nhà tôi cũng có xôi trắng,
miến măng, gà luộc. Tiếc rằng tôi không biết cách tạo dáng cho con gà, càng
không thể làm cho gà mở mắt, trong vắt.
Nhưng
tôi làm dưa lá - râu kiệu ngon. Tôi nhớ ba mẹ tôi rất nhiều. Nhớ Quảng Nam
nghèo và nghĩa tình của tôi nữa.
NGUYỄN THỊ KỲ
- TTO
Mến chúc bạn luôn nhiều niềm vui. những ký ức luôn đẹp trong mỗi người cả tôi cũng vậy.
Trả lờiXóaMến chúc bạn những ngày cuối năm êm ả.
Xóahttp://hanoimoi.com.vn/Uploads/images/phananh/2020/01/18/tet-viet-1.jpg
Truyện hay, những ngày xưa không chỉ của riêng ai!
Trả lờiXóa:)
https://media.tenor.com/images/ec6883f579385612afca96166c5c27e0/tenor.gif
Kỷ niệm xưa đẹp.
Xóahttps://lh4.googleusercontent.com/-HxXQk-jFJOU/WozEm76GvTI/AAAAAAAAG4w/AsMnb15BssEN6beeoEh6CVpQDm_YoCAeQCLcBGAs/s1600/th%25C6%25A1%2BT%25E1%25BA%25BFt%2B%25C4%2591o%25C3%25A0n%2Bvi%25C3%25AAn.jpg