Trang

24/02/2021

THƠ TẾU


 Sự tích con gái


Xưa kia ở tuốt trên trời
Ngọc Hoàng Thuợng Đế thảnh thơi thấy buồn
Sai bắt một chú chuồn chuồn
Xịt vô mười lít nước tương đem hầm
Bỏ vô một kí ớt bằm
Chanh chua 5 trái, me dằm 6 tô
Nuớc mắt cá sấu 7 xô
Dịu dàng một xíu, 8 tô dữ dằng,
Nêm thêm 9 chú lăng nhăng
Mít khô, mít uớt, cằn nhằn, ghen tuông
Trăm gram nhỏng nhẽo giận hờn
Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn dề
Ngọc Hoàng hứng chí hề hề
"Sản phẩm" hoàn tất không chê chỗ nào
Sai thiên lôi lấy bột nhào
Bắc Đẩu canh lửa, Nam Tào quạt than
Cuối cùng một tiếng nổ vang
Thế rồi "con ấy" tàng tàng buớc ra
Bèn đặt tên nó "EVA"
Còn gọi "con gái" hay là ... "cô em"

Viễn Trình

Áo Lụa California

Nắng Cali anh đi mà sợ chết
Bởi vì em là sư tử Hà Đông
Anh sợ nghe tiếng sư tử rống um sùm
Hồn anh vẫn phủ lên màu tang trắng

Anh vẫn biết em dáng người thấp ngắn
Mà tiếng em cứ lải nhải ở chung quanh
Linh hồn anh nhiều lúc giận đến run
Em nằm đó ... đến trưa chưa mở cửa .

Gặp một bữa, cơm chẳng lành một bữa
Gặp hai hôm là dĩa chén tung bay
Tiếng la rầy anh chất chín từng mây
Và đôi mắt nổi lên màu giận dữ

Em không nói vẫn nghe lời trách móc
Em chưa nhìn mà lòng đã giết anh
Anh nhìn em thấy ánh mắt long lanh
Với nanh vuốt, em làm như muốn giết

Em chợt hét, chợt la, anh vẫn biết
Em chợt vui, chợt ghét, chẳng vì đâu
Nhưng sao đi em cứ mãi âu sầu
Để anh gọi xe đám ma đi hộ tống

Để anh sợ mắt nhìn em than vắn
Giận lòng anh cố nói chẳng thành lời
Em đi rồi, anh mới thấy khoẻ re
Những ngày tháng cãi nhau giờ bỗng nhẹ

Em đi đi, hỡi bà chằng quá dữ
Đem đi luôn sư tử cái Hà Đông
Anh sợ nghe tiếng sư tử rống um sùm
Ông nào NGU cõng dzùm anh cho lẹ .

(Tác Giả Ẩn Danh)


Hai vợ chồng làm cùng ngành xuất bản sách. Ðêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện, từ chuyện yêu đương, gia đình, bè bạn, nghề nghiệp... Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ:

Sách mới cho nên phải đắt tiền


Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn:

Hôm nay xuất bản lần đầu tiên


Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba:

Anh còn tái bản nhiều lần nữa
 

Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở:

Em để cho anh giữ bản quyền.

Vài năm sau …

Cô vợ đọc:

Sách đã cũ rồi phải không anh
Sao nay em thấy anh đọc nhanh
Không còn đọc kỹ như trước nữa
Ðể sách mơ thêm giấc mộng lành

Anh chồng ngâm nga:

Sách mới người ta thấy phát thèm
Sách mình cũ rích, chữ lem nhem
Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc
Ðọc tới đọc lui, truyện cũ mèm

Cô vợ thanh minh:

Sách cũ nhưng mà truyện nó hay
Ðọc hoài vẫn thấy được... bay bay
Ðọc xong kiểu này, rồi kiểu khác
Nếu mà khám phá sẽ thấy haỵ.

Anh chồng lầu bầu:

Ðọc tới đọc lui mấy năm rồi
Cái bìa sao giống giấy gói xôi
Nội dung từng chữ thuộc như cháo
Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi..

Cha hàng xóm lẩm nhẩm:

Sách cũ nhưng mà tui chưa xem
Nhìn anh đọc miết.. thấy cũng thèm
Cũng tính hôm nào qua đọc lén
Liệu có trang nào anh chưa xem?
Khuyết Danh

Có một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa. Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau:
 

"Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?"
 

Ông chồng đọc xong trả lời:
 

"Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông"


Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp:
 

"Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công "

 

Ông chồng hồi đáp:

"Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông, có biết không ?"

 

Bà vợ rằng:

"Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công"
 

Chồng tiếp bực mình:

"Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng "


Bà vợ chịu không nổi... gửi tiếp :
 

"Ông à... cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch... thế là xong"
 

Ông chồng càng tức giận hơn:

"Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là... xong"


Bà tiếp:

"Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!"
 

Chồng nghe thế liền gởi lại:

"Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong"
 

Hôm sau, chồng nhận được thư vợ như sau:
 

"Luật mới ban hành ông biết ko?
Ruộng mà không cấy sẽ sung công
Vậy ông thu xếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông"
 

Ông chồng coi xong tức tốc vọt về

Khuyết Danh

 


6 nhận xét:

  1. MN ghé thăm Fa đọc nhiều bài thơ vui. Chúc Fa mọi việc như ý nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn Mặc Nhiên. Chúc em vui vẻ trong năm mới.
      https://i.pinimg.com/originals/a1/de/92/a1de92d7bd85a3e3af5a474e1bbcf500.gif

      Xóa
  2. Hi hi hi... :))

    https://media0.giphy.com/media/zkidh9NcyKYJW/giphy.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Híc. . híc . . . không nên tò mò của lạ. Ác thật!
      https://media4.giphy.com/media/TIRlx3Fzi1A7L2d5z7/giphy.gif

      Xóa
  3. Cảm ơn Fa đã chia sẻ nhiều thơ vui,thêm tiếng cười sảng khoái cho cuộc sống.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chúc anh luôn vui vẻ.
      https://i.pinimg.com/originals/25/aa/1e/25aa1e4b5aa1bc04121eb93239ee70c7.gif

      Xóa

Các bạn có thể:
- Viết bình luận trước, sau đó. .
- Copy và dán trực tiếp link ảnh vào khung nhận xét. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa (kể cả nhấn phím Enter).
- Cám ơn Bạn đã bình luận về bài viết.