Anh nói nhỏ vào tai em
:
" Hãy yêu anh hồn
nhiên, trong sáng
như loài hoa bồ
công anh duyên dáng "
Em thầm khóc
suốt đêm ...
Ôi, bồ công anh
Đoá hoa bé nhỏ mong
manh
Bay trong gió, bay
theo gió
Giống tình yêu long
lanh
Cánh hoa dù anh thả
lên cao
Vừa trong gang tấc,
bỗng dưng biến mất
Em ngó hoa bay xôn xao
Anh thầm thì : "
Hãy yêu anh nhất "
Từ lâu rồi, em yêu anh
duy nhất
Anh mỉm cười :
" tình bay trong gió như hoa "
Em bay theo gió tìm
hoa
Bồ công anh,
cánh dù anh bay nhanh ...
CAO MỴ NHÂN
GIỮA TUẦN.
Vừa đầu tuần, đã thứ
tư
Vừa trong gang tấc, đã
như nghin trùng
Tình mình trong cõi
mông lung
Vừa như hiển hiện, lại
cùng huyễn hư
Anh rằng vẫn chỉ là mơ
Sao em thả mộng cho
thơ mịt mùng
Bởi vì sắc đó, rồi
không
Đừng bao giờ nghĩ mênh
mông, xa mù
Sáng nay, nhện trắng
giăng tơ
Hồn nhiên se mối vẩn
vơ trong lòng
Một mình nhện
dệt trăm vòng
Tận tình chi cũng viển
vông hững hờ
Giật mình, mùa đã sang
thu
Lá vàng trên áo thầy
tu lạnh lùng
Thôi em, mây chuyển
bão bùng
Vào che mưa tạt, gió
tung bây giờ ...
CAO MỴ NHÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Các bạn có thể:
- Viết bình luận trước, sau đó. .
- Copy và dán trực tiếp link ảnh vào khung nhận xét. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa (kể cả nhấn phím Enter).
- Cám ơn Bạn đã bình luận về bài viết.