Những cuộc điện thoại vệ tinh của Taliban là mục tiêu nghe lén.
2. Vào thời
điểm năm 2011, khi tôi bắt đầu tham gia nhiệm vụ nghe lén những cuộc điện đàm của
Taliban, đơn vị của tôi chỉ có 20 người đến từ nhiều nơi trên thế giới làm công
việc như tôi. Ngoại trừ vài người là dân bản xứ, còn thì tất cả đều phải học 2
ngôn ngữ chính ở Afghanistan là tiếng Dari và tiếng Pasto.
Những chiếc OH-6
của chúng tôi và khoảng 10 loại máy bay khác được đặt dưới sự điều hành trực tiếp
của Bộ Chỉ huy hoạt động đặc biệt thuộc Lực lượng không quân AFSOC.
Tuy khác nhau về
chủng loại nhưng tất cả các máy bay AFSOC đều được trang bị những vũ khí có khả
năng hủy diệt. Nó có thể bắn tan tành một chiếc xe hơi, làm nổ tung một tòa
nhà, khoan thủng hầm ngầm hoặc những công sự kiên cố.
Vài ngày trước
sinh nhật lần thứ 22 của mình, tôi đã thấy phi công trên chiếc OH-6 của chúng
tôi bắn một quả tên lửa nhiệt áp vào một nhóm Taliban đang tập trung trong một
hẻm núi. 20 người trong số họ tan vào cát bụi.
Có lần trong một
phi vụ nghe lén, tôi thấy kẻ ở dưới đất lặp đi lặp lại những từ vô nghĩa:
“Kalima! Kaliiiiiiima. Kalimaaaaaaa. Kalima, Kalima…” nhưng tôi không hiểu gã
đó nói gì bởi lẽ ngôn ngữ Pasto và Dari có nhiều nghĩa kép. Lần ấy tôi không
báo cho phi công bắn anh ta với ý định sẽ tìm hiểu cặn kẽ về từ này.
Đến khi nghe giải
thích của một đồng nghiệp người Pasto, tôi mới hiểu kẻ đã kêu lên từng tràng
“Kalima” là muốn các đồng đội của anh ta giải thoát cho anh ta khỏi nỗi thống
khổ. Tôi đoán chắc anh ta đã chết vì những lần sau, khi bay qua tọa độ ấy, tôi
không bao giờ còn nghe thấy giọng nói của anh ta nữa.
Một lần khác,
qua hệ thống nghe lén, tôi phát hiện một nhóm Taliban đang ở trong một hang
núi. Sau khi tôi báo cáo và khi không tìm thấy miệng hang vì Taliban ngụy trang
quá khéo léo, phi công OH-6 quyết định gọi chi viện vì loại tên lửa trang bị
trên OH-6 không thể khoan thủng hang đá này.
Khi 2 trực thăng
chở quân Chinook CH-47 xuất hiện, tôi nghe một gã Taliban gào lên trong máy
truyền tin: “Abdullah, bắn đi”. Chỉ trong tích tắc, từ hẻm núi phía bên trái
tôi, 2 súng phòng không 12,8mm khạc ra từng luồng lửa dài. Thì ra ngoài bọn ở
trong hang, vẫn có một nhóm khác gần đó làm nhiệm vụ cảnh giới. Một chiếc
Chinook CH-47 trúng đạn vào thân nên vội vã bốc lên còn chiếc kia cố bay vòng
qua hẻm núi để tránh đạn.
Trong tai nghe,
tôi thấy gã Taliban hét lớn: “Bắn đi, bắn nữa đi. Các anh em, chúng ta đang chiến
thắng. Bọn Mỹ sẽ phải bỏ chạy. Đây là ngày vinh quang của chúng ta”. Tôi đã thắc
mắc tại sao AFSOC không gửi loại trực thăng tấn công King Cobra mà lại gửi những
chiếc Chinook CH-47 nặng nề này?
Có lẽ họ nghĩ rằng
chỉ cần đổ hai trung đội xuống, vây chặt cửa hang rồi tiêu diệt bọn Taliban là
xong? Khi thấy chiếc Chinook trúng đạn, tôi nghe gã Taliban gào lên:
“Waaaaallahu akbar - Chúng tiêu rồi”. Lúc hạ cánh xuống căn cứ, một sĩ quan cho
biết 6 lính Mỹ trên chiếc Chinook CH-47 chết, vài người nữa bị thương.
Thời gian trôi
qua, tôi học thêm được nhiều từ mã hóa của Taliban. Mùa xuân năm 2014, tôi thực
hiện nhiệm vụ nghe lén để hỗ trợ một đội Lực lượng đặc biệt Mỹ làm công tác dân
vận tại một ngôi làng ở miền bắc Afghanistan.
Chiếc OH-6 bay
theo vòng tròn trong nhiều giờ, còn tôi cố gắng tìm kiếm những tín hiệu vô tuyến
trên mặt đất. Và khi đội Lực lượng đặc biệt kết thúc cuộc bàn bạc với hội đồng
làng về kế hoạch xây dựng một giếng nước, họ quay ra những chiếc xe chở quân
thì lúc ấy Taliban mới mở máy bộ đàm ra lệnh tấn công. Trong tai nghe, vang lên
giọng nói của một gã dường như là chỉ huy: “Chúng nó đã ra đến con mương phía
đông. Tiến lên tiêu diệt chúng!”.
Giây lát, các loại
súng đồng loạt nổ. Vẫn trong tai nghe, gã Taliban ra lệnh: “Bắn vào chiếc máy
bay kia (OH-6 của chúng tôi) chứ không thì nó sẽ gọi quân tiếp viện”. Tôi báo
cho phi công biết để anh ấy tìm cách né tránh và bắn trả. Lúc vừa bắn hết 8 quả
tên lửa thì cũng là lúc hai chiếc phản lực cường kích A-10 xuất hiện. Vẫn trong
tai nghe, một giọng gào lên: “Tụi mày ở đâu. Tao bị thương rồi”.
Cuộc tấn công thất
bại. Trong những lần như vậy, tôi chẳng hiểu Taliban có biết là tôi ở trên cao,
theo dõi mọi lời nói của họ trên các tần số vô tuyến mà họ đang sử dụng hay
không?
Họ có biết rằng
tôi nghe thấy họ khoe khoang về việc họ đã giết được bao nhiêu người Mỹ, hoặc họ
sẽ đặt IED ở đâu và khi nào, hoặc cuộc tấn công vào một doanh trại lính Mỹ sẽ bắt
đầu lúc mấy giờ, thậm chí là cả những vụ đánh bom tự sát được tiến hành ra sao.
Nếu họ biết, tôi
nghĩ họ sẽ không chấm dứt mà họ sẽ có cách thay đổi phương pháp liên lạc và
chúng tôi lại tiếp tục chạy theo họ.
Tên lửa từ chiếc
A-10 bắn xuống một vị trí của Taliban theo chỉ điểm của người nghe lén.
3. Kết thúc
2 hợp đồng với AFSOC sau 10 năm ở Afghanistan, tôi đã bay hơn 600 phi vụ với tổng
số 2.748 giờ. Có khoảng 150 chuyến bay trong số đó chúng tôi phải chiến đấu,
còn lại là chỉ nghe và nghe.
Bên cạnh những
bàn bạc của Taliban về phục kích, đặt mìn, tấn công, ám sát, thu thuế nông dân
trồng cây thuốc phiện, còn thì tôi cũng phải nghe những điều tương tự như những
người hàng xóm nói chuyện với nhau về lương thực, gia súc, ăn uống, những lời
phàn nàn về thời tiết, đường sá. Thỉnh thoảng vài kẻ có vẻ là chỉ huy cao cấp của
Taliban còn bàn bạc về ngày lính Mỹ rút đi và kế hoạch của họ trong việc lấy lại
đất nước.
Khi nghe họ nói,
tâm trạng tôi mơ hồ lẫn lộn. Họ chỉ có súng tiểu liên AK và súng chống tăng RPG
đã 30 năm tuổi trong khi chúng tôi có những chiếc máy bay trị giá 100 triệu USD
nhưng họ vẫn tiếp tục chiến đấu. Lúc chúng tôi rời khỏi một ngôi làng sau khi
tin rằng đã bình định được, họ quay lại.
Ngay cả khi họ chết, họ vẫn tin rằng những mục tiêu ấy sẽ đạt được bởi những người
anh em của họ vì “Afghanistan là của chúng tôi”. Tuy nhiên vấn đề là cái “của
chúng tôi” ấy sẽ được họ hành xử như thế nào, hay lại là những bi kịch thảm khốc
thời họ cầm quyền ở Afghanistan cách đây hơn 20 năm về trước!Bất kể chúng tôi
đã làm gì, chúng tôi đã đi đâu hay chúng tôi đã giết bao nhiêu người trong số họ,
họ vẫn quay trở lại. Những cuộc nghe lén cho tôi biết chính xác cách họ sẽ hoàn
thành những mục tiêu này và không gì có thể ngăn cản họ.
Phi vụ cuối cùng
của tôi trước khi rời khỏi Afghanistan vẫn là một chuyến nghe lén. Họ nói với
nhau kết quả đàm phán với chính quyền Tổng thống Trump về việc quân Mỹ rút khỏi
Afghanistan và lệnh của chỉ huy tối cao “không bắn vào người Mỹ nữa”.
Lúc nghe tôi báo
lại, phi công OH-6 bảo tôi rằng hãy để cho anh ta “hốt cú hụi chót” vì có lẽ đó
là những chỉ huy cao cấp của Taliban. Nhưng tôi lắc đầu. Tôi đã nhận được lệnh
không tấn công Taliban nếu họ không ra tay trước.
Tôi lên máy bay
rời khỏi Kabul chỉ 6 ngày trước khi Taliban kiểm soát hầu như toàn bộ đất nước
này. Lúc người phi công chỉ cho tôi chỗ treo chiếc tai nghe để giúp tôi giảm tiếng
ồn của động cơ máy bay C-130, tôi lắc đầu cảm ơn bởi lẽ tôi đã đeo nó suốt 10
năm rồi. Bây giờ tôi không còn muốn thấy nó một chút nào nữa…
Sưu tầm
Những bộ máy đc phát minh thật hoàn hảo có tác dụng .
Trả lờiXóaChúc anh buổi chiều an lành vui khỏe !
http://i1004.photobucket.com/albums/af169/tieuyeu_nt/20150513_cdp028.gif
Chúc em thân tâm an lạc.
Xóahttps://topnlist.com/wp-content/uploads/2019/03/nuoc-ep-cam-co-tac-dung-gi.jpg
bài rất đúng thực tế
Trả lờiXóa