Từ
khi Mẹ bước đi xa
Bố
thì ít nói khiến nhà lặng thinh
Đơn
thân trụ cột gia đình
Chẳng
đi bước nữa một mình nuôi con
Chăm
từng giấc ngủ miếng ngon
Việc
nhà rồi lại lo toan việc đồng
Làn
da xạm bởi nắng hồng
Nụ
cười chua chát mà lòng con đau
Hoa
râm tóc bạc khắp đầu
Đêm
khuya vò võ canh thâu đọa đày
Thẫn
thờ điếu thuốc trên tay
Mông
lung mờ ảo khói bay la đà
Mỗi
khi bố phải đi xa
Mình
con đơn độc ở nhà ngóng trông
Đông,
tây, nam, bắc, rồi đông
Nhìn
hoài bóng dáng cha không thấy về
Ngõ
buồn văng vẳng tiếng ve
Tiếng
chim thánh thót não nề thoảng qua
Cuối
đường từ phía xa xa
Bóng
cha bước vội với quà trên tay
Có
khi là chiếc bóng bay
Hoặc
là miếng bánh , kẹo cay , tấm hình
Thương
con hơn bản thân mình
Nên
cha dành hết tâm tình cho con
Tác
giả: Lê Bình
bố là tất cả
Trả lờiXóa