Thứ ba, tình không biên giới về phương diện ngoại hình.
Hình
như bây giờ bàn dân thiên hạ đều chú trọng tới ngoại hình, tức là cái hình dong
bên ngoài, theo kiểu :
" Xem mặt mà bắt hình dong,
Con lợn có béo, thì lòng mới ngon."
Trong
mục tìm bạn bốn phương trên các tạp chí, nếu là phe nữ thì thường kèm theo một
câu giới thiệu đại loại như thế này: Ngoại hình dễ nhìn…Ngoại hình coi được…Ngoại
hình dễ thương…Ngoại hình bắt mắt… Trong các thông báo tuyển mộ nhân viên, nếu
là nữ, thì thường bị đòi hỏi một điều kiện, đó là là…ngoại hình phải đẹp. Thành
thử, nhiều người đã than ngắn thở dài: Thời buổi này đâu còn là thời buổi cái nết
đánh chết cái đẹp, mà là thời buổi cái đẹp đè bẹp cái nết. Vì vậy, luôn xảy
ra những cuộc hôn nhân “lệch pha” về ngoại hình, hai bên khác biệt nhau một trời
một vực.
Trước
hết là chuyện cao và thấp.
Bình
thường người chồng phải cao hơn người vợ một chút, thì mới hài hòa cân đối. Nếu
người vợ hơi bị lùn một tí thì có thể dùng giày hay guốc cao gót, để bù lấp chỗ
thiếu hụt thước tấc của mình. Chứ còn thiếu hụt quá nhiều thì cũng đành…bó tay.
Như cô bé Việt Nam chỉ đứng tới ngực anh chàng Ăng Lê, xem ra cũng chẳng được ổn
cho lắm, bởi vì mỗi khi anh chàng Ăng Lê muốn “mi” một cái, chắc sẽ phải thì thầm
hay nghêu ngao bài hát của Trịnh Công Sơn: Cúi xuống, cúi xuống thật gần…
Thế
nhưng, nếu chồng thấp vợ cao, thì đây chắc hẳn phải là điều bất ồn, làm cho bàn
dân thiên hạ bàn tán, như ca dao đã diễn tả :
-
Chồng thấp mà lấy vợ cao,
Nồi tròn, vung méo úp sao cho vừa.
Hay
:
-
Mẹ em tham thúng xôi dền,
Tham con lợn béo, tham tiền Cảnh Hưng.
Em đã bảo mẹ rằng : đừng,
Mẹ hấm, mẹ hứ, mẹ bưng ngay vào.
Bây giờ chồng thấp vợ cao,
Như đôi đũa lệch so sao cho vừa.
Thế
nhưng, trên đời vẫn có những đôi đũa lệch, những cặp chồng thấp vợ cao. Đúng là
tình yêu không phân biệt thước tấc.
Tiếp
đến là chuyện trắng và đen.
Vốn
biết rằng :
-
Tối lửa tắt đèn, trắng cũng như đen.
Thế
nhưng, màu sắc hài hòa sẽ làm cho vợ chồng trở nên “bắt mắt” và dễ được bàn dân
thiên hạ chấp nhận. Nếu trắng, thì cả hai cùng trắng. Nếu đen thì cả hai cùng
đen, còn nếu ngăm ngăm, thì cả hai cùng ngăm ngăm. Trái lại, nếu người này trắng,
còn người kia lại đen thì thế nào cũng được miệng lưỡi thế gian chõ vào. Dầu vậy,
vẫn có những cặp vợ chồng đối chọi và tương phản nhau về phương diện màu sắc.
Trước
ngày 30 tháng 4 năm 1975, gã có một người học trò tên là Dũng. Vì nước da hơi bị
tối, nên bè bạn trong lớp đã tặng cho hắn cái biệt danh là “Dũng Đen”. Hai mươi
năm sau, gã gặp lại người học trò cũ tại một vùng đất khỉ ho cò gáy. Hắn giới
thiệu vợ hắn với gã. Thì ra vợ hắn là một người phụ nữ có nước da trắng
như trứng gà bóc. Theo những định luật của sự di truyền, gã nhẩm tính trong
lòng rằng: Có lẽ tổ tiên ba bốn đời của vợ hắn là một ông tây, nên bây giờ chị
ta mới được thừa hưởng đôi mắt nâu màu hạt dẻ, cái mũi cao cao và nước da trắng
như trứng gà bóc.
Lợi
dụng nước da ngăm đen của mình, đồng thời lợi dụng đôi mắt nâu màu hạt dẻ, cái
mũi cao cao và nước da trắng như trứng gà bóc của vợ, hắn chạy chọt và luồn
lách để làm hồ sơ sang Mỹ theo diện con lai. Và hắn đã qua mặt các viên chức Mỹ
cũng như Việt và gia đình hắn hiện đang sống hạnh phúc tại Hawaii. Đúng
là tình yêu không phân biệt trắng đen.
Sau
cùng là chuyện đẹp và xấu.
Trong
cuộc sống, gã đã từng thấy có những anh chàng đẹp trai, học giỏi, con nhà giàu
lại kết “mô đen” với một chị nàng xấu ơi là xấu. Và ngược lại, có những chị
nàng đẹp ơi là đẹp lại đi lấy một anh chàng nông nãi vũ phu chi cục mịch.
Chỉ
trong những cuộc thi hoa hậu, người ta mới bàn đến cái đẹp khách quan, được ấn
định bởi những số đo vòng một, vòng hai, vòng ba… Còn trong đời thường, người
ta luôn nói tới cái đẹp chủ quan. Ngoại hình tuy hơi bị xấu, nhưng lại có
duyên ở cách ăn nói, ở chiếc răng khểnh, hay ở đôi má lúm đồng tiền…nên vẫn hấp
dẫn là làm cho người khác mê như điếu đổ. Vì thế, cái đẹp trong tình yêu mãi
mãi vẫn chỉ là một cái đẹp chủ quan. Dưới lăng kính của tình yêu, người ta đã định
nghĩa: Đẹp có nghĩa là con cóc cái dưới mắt con cóc đực. Xấu là xấu với bàn dân
thiên hạ, nhưng vẫn luôn là đẹp với người đang say men tình. Và chỉ cần có vậy
mà thôi. Đúng là tình yêu không phân biệt đẹp xấu.
Nếu
cứ tiếp tục phân tích, gã còn nhận ra biết bao nhiêu lãnh vực khác nữa. Tình
không biên giới về tiền bạc, tình không biên giới về địa vị, tình không biên giới
về giai cấp…Và để kết luận, gã xin mượn lời một tác giả trên báo Công An đã viết
như sau: “Tình yêu không phân biệt tuổi tác, giai cấp, kích thước và trọng
lượng. Có những ông già 70-80 lấy cô gái 20. Có những gã nặng hàng trăm ký lấy
người đẹp 38 ký. Hay cô em người mẫu cao 1,82 mét lấy anh chồng thấp chỉ được
1,3 mét đứng tới hông của mình. Có những ông vua lấy nàng thôn nữ, hay những
tay đại tài phiệt lấy cô gái đứng đường…” Tất cả những sự kiện “không biên
giới”, “không phân biệt” hay “lệch pha” kể trên, theo gã nghĩ , đều được xuất
phát bởi những đánh giá mang tính cách chủ quan của mình, như tục ngữ và
ca dao đã diễn tả :
“Yêu
nhau muôn sự chẳng nề,
Một trăm chỗ lệch, cũng kê cho bằng.”
Một
khi đã yêu, đã thương thì củ ấu cũng tròn và trái bồ hòn cũng ngọt. Vậy gã xin
giơ cả hai tay lẫn hai chân để nhiệt liệt hoan hô: Tình không biên giới
muôn năm !!!
Gã Siêu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Các bạn có thể:
- Viết bình luận trước, sau đó. .
- Copy và dán trực tiếp link ảnh vào khung nhận xét. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa (kể cả nhấn phím Enter).
- Cám ơn Bạn đã bình luận về bài viết.