Sau
ngày vua Bảo Đạo thoái vị và sống lưu vong thì các cung phi mỹ nữ được về nhà.
Riêng Đức Từ Cung, Đoan Huy Hoàng Thái Hậu, mẹ vua Bảo Đại phải di giá về cung
An Định và sống lặng lẽ ở đây cho đến cuối đời.
Bà
cô của tôi sau khi về nhà phụng dưỡng mẹ, thỉnh thoảng lại sang cung An Định chầu
Đức Từ. Bà vẫn giữ lễ nghi triều đình một lòng thờ phụng Tiên Đế Khải Định và Đức
Từ Cung. Lúc còn nhỏ tôi cũng đã nhiều lần được theo bà cô sang cung An Định.
Tôi còn nhớ Đức Từ Cung là một bà lớn tuổi người không cao lắm, dáng uy nghi,
tóc quấn khăn vàng trong những ngày lễ.
Bình
thường bà búi tóc và mái tóc bạc nhiều. Bà thường cho tôi bánh in được gói
trong giấy điều có chạy chỉ vàng như hình chiếc gối vuông có in chữ Thọ và thỉnh
thoảng đức bà có gởi cho các em tôi nữa. Loại bánh in đó, dù đã mấy mươi năm
tôi vẫn còn nhớ hình như được gọi là bánh phục linh, bột rất mịn bỏ vào miệng
là tan ngay và lưu lại một vị ngọt dịu thơm ngon.
Sau
khi bà cô tôi được về nhà một thời gian thì ông cố mất chỉ còn lại bà cố. Bà cố
tôi rất hạnh phúc vì có con gái chăm sóc, bà đâu có ngờ đưa con thân yêu vô nội
ngày xưa mà nay còn có ngày về!
Chàng
thanh niên hồi xưa thương yêu bà cô, nay đã là một nhân vật nổi danh trong xã hội
với một đại gia đình danh giá con cháu thành công ở tỉnh Ban Mê Thuột. Thỉnh
thoảng về Huế ghé thăm bà cô và đôi bên vẫn giữ tình bè bạn, vừa là phận thần tử
thân thiết. Những lần ông về thăm bà cô bao giờ cũng giữ gìn ý tứ, chỉ ban ngày
ở lại ăn uống với con cháu trong nhà, ban đêm ông thường thuê đò lớn, đốt trầm
và thuê đàn tranh cùng các danh ca cổ nhạc để nghe ca Huế và thả thuyền bềnh bồng
trên sóng nước Hương giang hóng mát.
Ông
là một người tài giỏi và hào hoa nên trên bước đường xuôi ngược kinh doanh cũng
đôi phen dừng chân và có thêm người vợ nhỏ. Tuy nhiên ông vẫn lo lắng cho gia
đình chu đáo. Đôi khi người vợ chính buồn rầu than thở tâm sự với bà cô thì bà
nghiêm nghị khuyên ông trở về bổn phận với gia đình. Ông thường lắng nghe lời
khuyên can và gia đình lại êm ấm trở lại, vì thế tất cả con cháu của ông đều
thương yêu kính trọng bà.
Lúc
tôi mới lớn lên thường băn khoăn hỏi bà cô rằng bà có chút tình cảm riêng tư
nào với ông không. Bà cười xa vắng:
-Trong
đời bà không dám thương ai cả ngoại trừ đức tiên đế, bà sợ nếu mình thương ai,
khi họ chết đi thì mình khổ.
Tôi
cãi lại:
-Con
thấy ai ở đời cũng có thương có khổ chứ nói như bà cô thì lòng dạ quá sắt đá!
Bà
chỉ cười, chắc cuộc đời và hoàn cảnh của bà đã tạo ra tâm hồn bà như vậy. Bà có
muốn lạnh lẽo một mình đâu nhưng muốn cũng không được thì thà không có tình cảm,
dễ chịu hơn.
Tôi
hỏi tới:
-Bà
cô có thương Đức Khải Định không? Con nghe nói ngài có quá nhiều cung phi mỹ nữ,
vậy bà cô có buồn tủi lẻ loi trong cung lạnh không?
Bà
cô nhìn tôi ái ngại lắc đầu:
-“Run
nhu run thần tử thấy long nhan.”
Con
đọc chuyện nhiều chắc hẳn con phải biết điều đó! Suốt mấy chục năm vào cung bà
đã nhiều lần chầu vua cùng các phi tần khác mà có bao giờ dám ngước lên nhìn
ngài đâu. Có một lần, trong lúc trống ngực đánh rầm rầm vì run sợ phạm thượng,
bà đánh liều ngước vội lên nhìn ngài thấy ngài rất đẹp, vẻ đẹp hiền lành yếu đuối
mảnh khảnh. Hôm đó ngài chỉ hỏi bà cô một câu:
-Hôm
nay bà có khoẻ không? Bà cô ngập ngừng cúi đầu tạ ơn ngài rồi lui bước.
Tôi
sửng sốt:
-Mấy
chục năm hầu ngài mà chỉ có một lần nhìn ngài thôi hay sao. Thế còn các bà khác
thì sao?
Bà
trầm ngâm:
–
Rất nhiều phi tần chung số phận như bà, tất cả các bà được tiến cung đều xinh đẹp,
xuất thân quý phái nhưng thân phận của họ đều như nhau.
Hồi
đó vua Khải Định yếu đuối đâu có gần đàn bà được vì thế ngài chỉ có một mình
vua Bảo Đại và may mắn cho Đức Từ, nhờ đó mà được chức Đoan Huy Hoàng thái Hậu,
còn tất cả đều âm thầm trong cung lạnh kể cả Chánh Phi của vua cũng vì không có
con và vì uất hận nên sau nầy đã bị điên. Bà thường đi lang thang từ nhà thờ phủ
Cam qua chùa Sư Nữ, nơi em gái bà tu. Riêng Hoàng Hậu Nam Phương thì theo Đạo
Thiên Chúa… Chuyện trong cung dài lắm kể hoài không hết con ơi.
Tôi
ái ngại cầm tay bà:
-
Con xin lỗi, mời bà cô đi xem phim Ấn Độ này không ngờ dở quá. Tuần sau bà cô với
con đi xem phim “Mirage de la vie”- Ảo ảnh cuộc đời- chắc chắn hay hơn, con
thích Sandra Dee đóng vai chính. Quên chuyện trong cung đi bà cô ơi! Nếu ngày
xưa con được tiến cung như bà cô thì con không chịu đâu. Ở nhà đi học đi chơi với
bạn bè vui hơn phải không bà cô?
Bà
ngậm ngùi nhìn xa vắng:
-Con
nói phải, có ai muốn đưa con vô nội đâu con!
Cao Thanh Tâm – Mùa xuân 2015
Cám ơn em đã chia sẻ.
Trả lờiXóaChúc em luôn vui,khoẻ.
https://3.bp.blogspot.com/-_cMMa0wF4xE/XI0r2QGPfUI/AAAAAAAAKyI/tK-jE0VQVdwoigENtiN9xA_PB-Wo3vXJACLcBGAs/s320/14.gif
Lâu lắm mới thấy chị đến thăm.
XóaChúc chị Thân tâm an lạc.
http://tuoinguyen1955.violet.vn/uploads/resources/blog/730254/anh_dong/hoa_p.gif
Một hồi ức hay!
Trả lờiXóaCN bình an nha Fa!
:)
https://thumbs.gfycat.com/DamagedAltruisticAsianconstablebutterfly-max-1mb.gif
Hình trên đẹp thật.
XóaLâu lắm mới thấy anh Đỗ Văn xuất hiện, chắc là bận chống dịch.
Chúc anh luôn an lành và mạnh khỏe.
https://dep.anh9.com/imgs/131221hinh-nen-dong-thieu-nu-tam-tien.gif
bài rất thực tế
Trả lờiXóa