Cứ
mỗi dịp tết đến xuân về là lòng tôi lại náo nức, phấn khởi vì sắp được gặp các
anh chị và các cháu, cũng như họ hàng thân thuộc; đặc biệt là mẹ - người đã tần
tảo, vất vả cả đời vì anh chị em tôi. Nhưng đó cũng là khoảng thời gian gợi cho
tôi nhớ đến sự ra đi của bố và mẹ tôi đã phải mang thêm những gánh nặng cuộc đời,
trách nhiệm nhiều hơn cũng từ dạo ấy.
Vào cái ngày bố mất, tôi học lớp mười. Không khí lạnh của ngày đông hôm ấy cộng
thêm sự mất đi người thân làm cho không khí gia đình tôi càng lạnh lẽo hơn. Bố
mất vào đúng hai mươi tám tết, gia đình tôi chẳng còn tí gì là niềm vui trong
khoảnh khắc giao mùa sang xuân. Những ngày đầu năm mới cả mẹ đến con đều ru rú
trong nhà với sự đau đớn, xót xa.
Bố mất mẹ tôi yếu đi rất nhiều, mẹ phải gánh cả gánh nặng của bố trên vai, lưng
mẹ ngày một còng xuống. Bây giờ, mỗi độ xuân sang mẹ tôi làm giỗ cho bố, mẹ
tôi vẫn khuyên các chị em tôi hãy vui vẻ lên và tin tưởng là Chúa đưa bố về sớm
để đỡ khổ cho bố thế nên các con phải vui mừng. Những ngày tết nhất mà cả gia
đình buồn là không nên. Mẹ tôi luôn tỏ ra vui vẻ khi con cháu đang quây
quần bên nhau, cũng như lúc có khách đến chơi. Mẹ lúc nào cũng cho người khác
thấy vẻ mặt như rất bình thản, không có gì buồn cả, lúc nào ai nói mẹ cũng bảo
không sao nhưng tôi biết và hiểu mẹ lắm, mẹ không muốn chúng tôi thêm buồn và mẹ
cũng muốn là mẹ vui để các con cũng thấy vui; nhưng có ai biết sau những cuộc
vui là mẹ ngồi lặng lẽ một mình, nước mắt lã chã rơi vì mất người chồng gắn bó
bao năm.
Thời gian trôi đi nhưng có lẽ những kỉ niêm về bố vẫn còn in đậm trong kí ức của
mẹ tôi nên thật khó để mẹ có thể vui như trước đây. Các anh chị tôi đã lập gia
đình nhưng mẹ vẫn lo cho các anh chị từng chút một. Mẹ lúc nào cũng bận bịu với
những công việc, không lúc nào nghỉ tay. Có một hôm mẹ đi làm bị té ngã, cái té
ấy làm cho mẹ lên con sốt nhưng mẹ không nói cho các anh chị em tôi biết vì sợ
anh chị em tôi lo lắng. Cái đau nhức ấy làm cho mẹ tôi không thể ngủ được,
nhưng mẹ vẫn âm thầm chịu đựng để khỏi phiền các con.
Cả cuộc đời mẹ hi sinh cho chị em chúng tôi, giờ mẹ tôi đã về già nhưng mẹ tôi
vẫn chỉ nghĩ cho anh chị em chúng tôi, mẹ luôn mong muốn cho anh chị em chúng
tôi được hạnh phúc. Có lần anh chị em chúng tôi ngồi quây quần bên mẹ và mẹ nói
rằng “Niềm vui lớn nhất của mẹ là nhìn thấy các con được mạnh khỏe và hạnh
phúc”. Giờ đây các anh chị tôi đã xây dựng gia đình còn tôi thì đang tìm hiểu
ơn gọi dâng hiến trong dòng ĐA MINH ROSA LIMA. Mỗi dịp tết được trở về
thăm gia đình là lòng tôi thật hạnh phúc, nhưng bên cạnh đó khi nhìn thấy mẹ lủi
thủi một mình tôi lại thương mẹ nhiều hơn. Tôi mong sao mỗi năm đến ngày giỗ của
bố, tôi đều được ở bên cạnh mẹ để mẹ bớt cảm thấy trống trải và cô đơn.
Với tôi mẹ là người tuyệt vời nhất, là một người phụ nữ đoan trang, đức hạnh cả
cuộc đời mẹ hy sinh, sống cho con, cho cháu. Nguyện xin Chúa luôn ở cùng mẹ,
ban cho mẹ được mạnh khỏe, bình an và luôn được hạnh phúc.
Nhụy Vàng
23/01/2022
Mẹ tôi
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
mẹ là tất cả
Trả lờiXóa