Chìa khóa và ổ khóa
Một
bà vợ luôn tự coi mình là nhân vật quan trọng trong gia đình:
–
Nếu thiếu sự quán xuyến của em thì gia đình sẽ tan nát, của cải sẽ đội nón ra
đi.
Nghe
vợ nói, ông chồng không hề phản đối mà còn hăng hái thêm vào:
–
Em nói đúng, người vợ trong gia đình cũng giống như cái ổ khoá của một căn
phòng. Đồ đạc trong phòng muốn an toàn phải nhờ có ổ khoá tốt.
–
Anh nói chí phải!
–
Còn vai trò của người chồng chỉ như cái chìa khoá mà tôi, làm sao so được với
cái ổ khoá.
–
Anh nói đúng lắm! Chưa bao giờ em thấy anh đánh giá vai trò của vợ chồng mình
chính xác như hôm nay. Hoá ra anh cũng không ngớ ngẩn như em và mọi người vẫn
tưởng.
–
Để anh nói hết đã! Cái ổ khoá tốt là ổ khoá chỉ có một chìa mở được!
–
Đúng quá đi rồi! Nếu chìa nào cũng mở được thì ổ khoá là loại vứt đi.
Ông
chồng lại thủng thẳng:
–
Còn chìa khoá tốt là chìa khoá mở được nhiều ổ khoá.
–
Đúng…. à, không phải thế, không phải thế.
Bà
vợ suy nghĩ một lúc mới biết ông chồng gài bẫy mình, liền xấn xổ:
–
Thế cái chìa của anh mở được bao nhiêu ổ khoá rồi? Nói đi, nói đi! Tôi sẽ bẻ
cong cái chìa khóa láo lếu này cho nó khỏi mở ổ khóa nào hết!
–
!!!
THƯƠNG
Chị
Châu hỏi chị Mỹ: “Chồng chị có thương chị hông?”
Chị Mỹ: “Hông” ”
Chị Châu: “Tui thấy mỗi lần đi đâu thì ảnh đi vòng qua mở và đóng cửa xe. Như vậy
là ảnh thương chị chứ!”
Chị Mỹ: “Hổng phải, ảnh sợ chị mở cửa ra đụng xe khác làm trầy xe ảnh.”…
Chị Mỹ: “Còn em?”
Chị Châu: “Chồng em thương em lắm! Ảnh nói ảnh thích ngủ với em thôi, không
thích ngủ với ai hết.”
Chị Mỹ: ” Dzậy sao?”
Chị Châu: “Ảnh nói ngủ với em, ảnh ngủ một giấc tới sáng, còn ngủ với mấy bà
khác thì ảnh cứ thức dậy nhiều lần, mệt muốn chết!”
Cách sống lạc quan
Có
một chàng nọ cảm thấy cuộc sống quá bế tắc nên không muốn sống trên đời này nữa.
Một hôm anh quyết định leo lên sân thượng toà nhà cao tầng để nhảy xuống tự tử.
Trước khi chết anh ta muốn nhìn cuộc sống xung quanh lần cuối. Khi nhìn xung
quanh một vòng, anh ta nhìn thấy trên sân thượng nhà đối diện, có một người cụt
cả hai tay mà đang nhún nhảy theo điệu nhạc rất vui vẻ!
Anh
ta nghĩ đến người đàn ông như vậy mà lại vui vẻ, trong khi mình lành lặn tại
sao chán nản đến phải chết.
–
Anh kia có bí quyết gì?
Anh
ta liền đi xuống và leo lên toà nhà bên kia. Đến nơi vẫn thấy người đàn ông kia
đang nhảy múa. Anh ta liền hỏi :
–
Tôi lành lặn thế này mà thấy cuộc sống rất chán nản. Còn anh mất cả hai tay mà
trông anh vẫn yêu đời thế kia, anh có bí quyết gì vậy?
–
Bí quyết cái con khỉ…. Ngứa d……. chết mệ mà không có tay gãi đây này../.
Đằng sau sự thành công
của người đàn ông…
Có một cuộc thi bơi qua
dòng sông toàn cá sấu, ai bơi qua mà vẫn sống thì được thưởng 10 tỷ.
Rất
đông người đứng trên bờ nhưng không ai dám tham gia. Chờ mãi rồi cũng nghe ùm một
phát, có một người đàn ông nhảy xuống bơi. Nhìn anh ta vật lộn dưới dòng sông
và bị cá sấu đuổi vô cùng thảm thương, mặt mũi tái xanh cắt không còn giọt máu.
Nhưng may thay anh ta bơi rất nhanh và cuối cùng thì cũng sang bờ bên kia an
toàn.
Sau
khi lãnh 10 tỷ tiền thưởng anh ta mới thều thào:
–
Tao mà biết thằng nào đẩy tao xuống, tao thề không để cho nó yên đâu!
Vợ
anh ta đứng bên cạnh thì thầm:
–
Là em đẩy đó!
Các
bạn thấy không, đằng sau sự thành công của người đàn ông, luôn có bóng dáng của
người phụ nữ!
Và đằng sau bóng dáng của
người phụ nữ luôn có nhiều thằng đàn ông khác đang chờ thất bại của người đàn
ông phía trước.
CÂU CHUYỆN BUÔN KHỈ.
Một
lái buôn đến ngôi làng trên núi. Ông ta thấy những ngọn núi xung quanh ngôi
làng có rất nhiều khỉ. Người lái buôn bèn nói với những người nông dân trong
làng rằng, mình đang cần mua khỉ số lượng lớn với giá 100 đô mỗi con.
Dân
làng bán tín bán nghi nhưng vẫn cố đi bắt vài con khỉ và bán thử. Không ngờ rằng,
người lái buôn thật sự trả tiền cho lũ khỉ đúng với giá 100 đô mà ông ta hứa hẹn
ban đầu. Vì thế, mọi người trong làng đều đổ đi bắt khỉ. Thu nhập mỗi ngày của
họ còn nhiều hơn hẳn so với hồi còn làm ruộng. Chẳng bao lâu sau, người lái
buôn đã mua được hơn hai nghìn con khỉ và trên núi chỉ còn rất ít khỉ .
Lúc
này, người lái buôn lại tăng giá, ông ta cho biết sẽ mua 200 đô cho mỗi con khỉ.
Dân làng thấy giá tiền tăng gấp đôi nên lại càng cố đi lùng sục khắp mọi ngóc
ngách để bắt lại.
Đến
khi số lượng khỉ trên núi càng khan hiếm, vị thương gia lại tăng giá thêm thành
300 đô cho mỗi con khỉ.
Tới
lúc giá bán khỉ đã tăng tới 500 đô cho mỗi con, người dân trong làng đã bắt sạch
khỉ trên núi. Trong tay của người lái buôn đã tích lũy tới 3.000 con.
Lúc
này, ông ta tiếp tục bày tỏ nhu cầu mua thêm hàng nghìn con khỉ nữa và mong muốn
người dân có thể tiếp tục tìm kiếm tung tích bầy khỉ. Sau đó, ông thông báo rằng
mình có việc phải trở lại thành phố ít hôm để thu xếp chỗ cho đàn khỉ. Vài ngày
sau, ông sẽ trở lại để tiếp tục thu mua.
Sau
khi ông ta rời đi, người thanh niên giúp
việc của thương gia đã tới làng và nói với những người nông dân rằng:
–
“Tôi sẽ bán cho mọi người một con khỉ với giá 300 đô. Khi vị thương gia quay lại,
mọi người có thể bán lại cho ông ta với giá 500 đô. Mỗi con chênh lệch tận 200 đô,
cả nhà tha hồ giàu sang, không cần làm ruộng nữa”.
Lúc
này, những người dân trong làng đã chìm đắm quá sâu vào giấc mơ làm giàu mà
không tốn công sức. Họ quyết định gom cả gia tài, thậm chí vay nợ, để mua hết
hơn 3.000 con khỉ trong tay người trợ lý. Những người chậm chân thì kêu gào
khóc lóc, người mua được nhiều thì sung sướng hả hê.
Ngay
sau khi nhận được tiền, người thanh niên rời đi liền trong đêm. Còn vị thương
gia nọ thì không bao giờ quay trở lại nữa.
Chỉ
thấy trên đảo nhà nhà, nơi đâu cũng toàn khỉ. Hàng ngày còn phải cho chúng ăn nữa.
Dân làng ai cũng tức giận đỏ hết cả mặt nhưng không biết bán lũ khỉ cho ai. Cuối
cùng, không thể nuôi chúng thêm nữa, dân làng lại thả hết bầy khỉ về núi.
Số
khỉ trên đảo vẫn thế không hề thay đổi. Còn gã lái buôn và người giúp việc thì
đã mang được một khoản tiền không nhỏ rời khỏi đảo.
Phải
chăng những chiếc bẫy thường được ngụy trang bằng vẻ “ngọt ngào” bên ngoài, ẩn
giấu nguy cơ hiểm độc bên trong. Cho dù trong đầu tư kinh doanh hay trong chính
cuộc sống thường ngày, nếu không kiềm chế lòng tham, ai cũng rất dễ phải trả
giá đắt cho những thứ mà mình tưởng là “món hời”.
Uống mãi mà ko hết thuốc
Một
ông mất ngủ đến khám bệnh. Bác sĩ cho một lọ thuốc nước.
Bác sĩ dặn:
– Mỗi ngày trước khi đi ngủ, hãy uống ba muỗng cafe. Sau một tuần nếu
không thấy đỡ, thì trở lại đây tái khám.
Sau một tuần, người đàn ông trở lại gặp bác sĩ với hai mắt thâm quầng, dáng người
hốc hác.
Bác sĩ hỏi:
– Ông thấy sao? Chứng mất ngủ có đỡ hơn không?
– Thưa bác sĩ! Tôi uống như bác sĩ đã dặn, nhưng tôi uống không thấy áp phê, vì
ba muỗng cafe thì ít quá! Tôi uống đến ba ly cafe nhỏ cũng không thấy đỡ. Cuối
cùng tôi uống cả ly cối cafe nhưng cũng không tài nào ngủ được thưa bác sĩ.
– Vậy thì hết lọ thuốc chưa?
– Ủa! Bác sĩ dặn tôi uống ba muỗng cafe mỗi ngày mà! Chứ đâu có dặn uống thuốc,
nên chai thuốc còn nguyên ạ !!!!
Không chịu nổi…
Đôi
nam nữ đang xem phim tình cảm, đến đoạn gay cấn chàng trai quay ra nhìn cô gái
:
– Không chịu nổi nữa rồi!
– Không cần phải chịu đâu, cứ làm đi! Cô gái e thẹn nói.
Chàng trai nhăn nhó: – Nam nhi, mới có 1 chút đã ko chịu được thì thật mất mặt!
Cô gái nói tiếp: – Đôi lúc cũng ko cần phải chịu!
Chàng trai nói: – Thế anh làm nhé?
Cô gái nhắm mắt lại, chàng trai đứng dậy bỏ đi. Thấy thế cô gái hỏi: “Anh đi
đâu đấy? ”
– Vào nhà vệ sinh chứ đi đâu!
– …!!!
CỨ TƯỞNG…
Một
ông lão đã 70 tuổi lấy cô vợ trẻ 25 tuổi, hai người đi hưởng tuần trăng mật ở một
khách sạn lãng mạn. Đến ngày thứ tư thì cô vợ trông rất phờ phạc vì ông chồng
không cho vợ rời ông nửa bước.
Thừa
lúc chồng vào nhà tắm, cô vợ vội lẻn xuống quầy cà phê của khách sạn để thư
giãn. Thấy vậy chủ khách sạn hỏi:
–
Sao, hạnh phúc không?
–
Tôi mệt muốn chết đây! Ông ấy đã lừa tôi…
–
Lừa là sao?
–
Trước khi cưới ông ấy nói là đã dành dụm cả mấy chục năm nay, không dám xài
phung phí. Tôi cứ tưởng là ông ấy nói về dzụ tiền nông!!!!
?????????
ĐIỆN THOẠI ĐỂ TRONG QUẦN.
QUẦN THÌ KHÔNG CÓ TRÊN NGƯỜI
GĐ
gọi thư ký riêng mặt hầm hầm quát :
– Cô đi đâu mà tôi gọi smart phone năm lần bảy lượt mà không thấy cô bắt máy?
– Dạ điện thoại em để trong quần ạ. Cô thư ký trả lời.
– Vậy sao tôi gọi không thấy cô bắt máy?
– Dạ điện thoại em để trong quần. Lúc đó em không có mặc quần trên người ạ.
– !?
Tiệc dưới ánh nến
Vừa
mở cửa nhà, Tuyết sửng sốt kêu lên:
– Ôi trời, một bữa tối lãng mạn dưới ánh nến. Dành cho em?
Chồng Tuyết khẽ gật đầu. Tuyết tò mò:
– Khoan đã, hôm nay đâu phải lễ tình nhân, cũng không phải ngày kỷ niệm gì cả.
Động lực nào khiến anh tự dưng lãng mạn thế này?
Chồng Tuyết dịu dàng:
– Em còn nhớ hôm Black Friday vừa rồi không?
Tuyết gật đầu:
– Nhớ chứ, hôm đó giảm giá nhiều thật. Em sắm sửa được bao nhiêu là váy áo,
giày dép, giỏ xách,… giá bèo luôn. Nhưng chuyện đó liên quan gì đến buổi tối
lãng mạn này?
Chồng Tũn lắc đầu:
– Có chứ, tiền điện tháng này bị em tiêu hết hôm đấy rồi còn đâu.
– !!!
Sưu
tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Các bạn có thể:
- Viết bình luận trước, sau đó. .
- Copy và dán trực tiếp link ảnh vào khung nhận xét. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa (kể cả nhấn phím Enter).
- Cám ơn Bạn đã bình luận về bài viết.