Gần
cuối thế kỷ 15, một nhóm nghệ sĩ bắt đầu tìm thấy cảm hứng trong các tác phẩm
nghệ thuật trang trí được tìm thấy trong các hang động cổ đại gần Đấu trường La
Mã.
Những
tác phẩm nghệ thuật này rất độc đáo và đa dạng, mô tả thiên nhiên, những hình ảnh
thuộc hình học và thậm chí cả những sinh vật thần thoại: nửa người, nửa động vật.
Đó
là cách được gọi là “nghệ thuật kỳ cục” của thời kỳ Phục hưng ra đời.
Alfonsina
Russo, Giám đốc Công viên khảo cổ Colosseum:
“Chúng
tôi biết rằng những người đầu tiên phát hiện ra những bức bích họa này là từ cuối
thế kỷ 15 và một trong số đó là Pinturicchio. Sau đó, khi Raphael đến Roma vào
năm 1508, ông đã đi xuống các hang động thông qua một trong những cái lỗ ở đây.
Ít nhất, những gì trông giống như hang động.”
Chúng
trông giống như những hang động, nhưng chúng hoàn toàn là một thứ khác: những lỗ
hở trên nóc một tòa nhà khổng lồ. Nhưng không chỉ bất kỳ tòa nhà nào. Đó là biệt
thự của Nero, được gọi là “Ngôi nhà vàng” của ông, hay “Domus Aurea” trong tiếng
Latinh.
Đây
là những gì nó trông giống như vào thế kỷ 1, sau Công nguyên. Vấn đề là sau cái
chết của Nero, những người kế vị ông đã thực hiện cái gọi là “Damnatio
memoriae,” hoặc thủ tiêu ký ức của ông.
Alfonsina
Russo, Giám đốc Công viên khảo cổ Colosseum:
“Các
hoàng đế sau ông muốn phá hủy mọi thứ mà Nero đã xây dựng. Đó là lý do tại sao
họ xây Đấu trường La Mã trên ‘Stagnum Neronis,’ một hồ lớn mà các nguồn tin nói
là trung tâm của cung điện.”
Cung điện đã bị tước bỏ các tác phẩm điêu khắc bằng đá cẩm thạch, được sử dụng làm vật liệu cho các tòa nhà mới. Và Trajan đã tiến xa hơn một bước: ông đã chôn cất Domus Aurea và các bồn tắm nước nóng được xây dựng trên đỉnh. Tất cả những gì còn lại để trục vớt là tác phẩm nghệ thuật được sơn bên trong Domus Aurea.
Cung
điện hoàng gia dần dần được tái khám phá, và giờ đây, cuộc triển lãm này cho thấy
mức độ ảnh hưởng của nó đối với thời kỳ Phục hưng và thế giới.
Chẳng
hạn, ở Mễ Tây Cơ, trong tu viện cũ Thánh Michael Archangel, ở Ixmiquilpán, có
thể tìm thấy bức tranh trang trí rất giống nhau.
Và
một cái nhìn cận cảnh vào các bức tường cho thấy các nghệ sĩ thời Phục hưng đã
phỏng theo các bức vẽ từ thời La Mã như thế nào.
Triển lãm được tổ chức nhân kỷ niệm 500 năm ngày mất của Raphael. Nhưng vì đại dịch, nó sẽ mở cửa cả năm. Đây là cơ hội để khám phá những câu chuyện hấp dẫn đằng sau những nghệ sĩ vĩ đại thời Phục hưng.
Nguyễn Minh Sơn
tuyệt đẹp
Trả lờiXóa